Edit: Thư
Lê Tương kinh ngạc mở miệng, sau khi nghe con trai thứ nói xong, dần khép lại.
Hình như bà đã nghe thấy trọng điểm.
“Mục Dã, con nói gì cơ… không giả làm chó nữa là sao?”
Tần Mục Dã thấy Ti Mệnh trong bộ dáng con người vào lần đầu tiên gặp mặt.
Ở trong căn nhà gỗ lụp xụp trên đảo Lý, con chó trắng này biến thành một thiếu niên đẹp trai ngay trước mắt Tần Mục Dã, dọa cậu sợ chết khiếp.
Lần này cậu không thấy sợ nhưng vẫn thấy sốc.
Tần Mục Dã không thân thiện nhìn chằm chằm anh: “Mày giả làm chó đang vui mà, tại sao không làm nữa?”
Trong khoảng thời gian này, Lê Tương luôn nghe con gái nhắc đến chú Ti Mệnh, người đã đưa con bé hạ phàm.
Trong miệng Miên Miên, Ti Mệnh là một thần tiên có vẻ ngoài không tầm thường nhưng chú ấy rất lười biếng.
Vì lý do công việc, trước kia Lê Tương đã xem qua nhiều kịch bản tiên hiệp, biên kịch tạo ra rất nhiều nhân vật thần tiên với tính cách khác nhau.
Nhưng bà chưa bao giờ gặp tiên ngoài đời, thậm chí là một người có cá tính như vậy.
Chú Ti Mệnh trong miệng Miên Miên là một người rất thân mật, nên khi Lê Tương ngẩng đầu nhìn cậu thiếu niên, bà không giật mình hoảng sợ mà cảm thấy ngạc nhiên và vui mừng nhiều hơn, chủ động đứng dậy kéo anh ngồi xuống ghế.
“Hóa ra đây là Ti Mệnh tiên sinh… trông ngài còn rất trẻ.”
Trong mắt Lê Tương đã qua bốn mươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-ban-muoi-muoi-ba-tuoi-ruoi/3017504/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.