*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quả màu đỏ tiếp xúc với răng cương thi, liền hóa thành chất lỏng màu đỏ, biến mất. Răng cương thi lộ ra ngoài từ từ thu lại, miệng của cương thi mắt xanh cũng khép lại, nằm nhắm mắt trên đất. Nếu người không biết, nhất định không biết người chết lại là một con cương thi.
Ba người đứng tại chỗ, nhìn con quỷ chạy mất dép. 6 mắt nhìn nhau, Mã Tiểu Linh xoa huyệt thái dương, giọng nói uể oải: "Lại chạy, không biết còn bắt được nó hay không. Nếu không được, thì chúng ta phải ở đây thêm mấy ngày."
"Xin lỗi, lần này do em bất cẩn, nếu không đã sớm bắt được cả hai. Cương thi này vốn là mắt vàng, nhưng tụi em đến chậm, nó Bái Nguyệt thành công, nên tiến hóa thành mắt xanh. Vì thế, em với Bành Xán bỏ ra rất nhiều sức lực, nhưng cũng để nó chạy thoát." - Ngô Đông Tuyết cúi đầu ủ rũ.
"Chờ đã, Bái Nguyệt thành công? Tôi nhớ có một cuốn sách nói, cương thi Bái Nguyệt thành công chỉ tăng được chút sức mạnh, chưa từng nghe có thể lên cấp." - Mã Tiểu Linh hơi kinh ngạc.
Bành Xán đột nhiên lên tiếng: "Hể, nói như cô, tôi cũng thấy kì lạ. Ngô Đông Tuyết, cậu đã kế thừa bí kiếp của sư phụ, trên đó có viết thế sao?"
Ngô Đông Tuyết nghiêng đầu suy nghĩ, nói: "Trong cuốn Lịch Đại Chưởng Môn, không có viết chuyện thế này. Có điều, chúng ta nên kiểm tra thử cương thi này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troc-yeu-khong-thanh-lai-bi-ap/1091578/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.