Hôm sau, trời vừa tờ mờ sáng, nhóm người lại đi vào khu rừng kỳ lạ đó. Đầu đinh vì bị thương, nên cho ở lại trong phòng ông lão.
Bành Xán ngẩng đầu, nhìn khu rừng không mấy rập rạm, nghiêm trọng nói: "Trong rừng không hề có ánh sáng, xem ra oán khí rất nặng, có chút phiền."
"Phiền chỉ là chỉ chuyện, mình hơi tò mò trận pháp này ai bày ra. Nếu do tự nhiên, thì trùng hợp quá mức rồi." - Ngô Đông Tuyết nhún vai.
Mã Tiểu Linh nghe vậy ngẩng đầu nhìn xung quanh, càng xem trong lòng càng hoảng sợ. [Không phải mình đã từng thấy chỗ chú Cầu có một Thượng Cổ kỳ trận sao? Không phải đã thất truyền 1000 năm rồi sao? Tại sao lại xuất hiện ở đây?]
[Tuyệt đối không phải trùng hợp. Chỉ là, người nào làm? Nếu đúng là Thượng Cổ kỳ trận, thì cả đám người ở đây cũng không đủ sức lấp mắt trận.]
Nghiêng đầu suy nghĩ, nhìn Ngô Đông Tuyết đang cầm la bàn đi qua đi lại. Rồi lại nhìn Bành Xán đang thủ quyền, nghiêm túc chặt gãy vài nhánh cây khô. [Mấy ngày qua không làm, nhưng không có nghĩa mình vô cảm. Dù có ghét bỏ bản thân, thì cũng không nên để họ chết ở đây. Cuộc sống kỳ lạ, trải qua những nguy hiểm cũng kỳ lạ, nhưng không cần phải bỏ mạng ở đây, làm vậy thì lỗ vốn rồi.]
Mã Tiểu Linh hất cằm, mắt phượng nheo lại, nốt ruồi xinh đẹp bên môi giật giật: "Nếu như tôi đoán không nhầm, thì đây cũng là Ngũ Hành Âm trận, đây là Thượng Cổ kỳ trận. Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ tác động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troc-yeu-khong-thanh-lai-bi-ap/1091576/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.