*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một bàn tay khá lạnh chạm vào gò má nàng, đầu óc mơ màng nhưng vì cái lạnh từ bàn tay ấy làm nàng dần tỉnh táo. [Bàn tay này là của người mà mình ngày nhớ đêm mong, nhưng sao chị ấy lại xuất hiện ở đây?]
Mã Tiểu Linh mở to mắt, người bên cạnh đã biến mất, [chẳng lẽ mình bị ảo giác sao?]
Tiếng đánh nhau, Mã Tiểu Linh quay đầu lại thấy Vương Quý Nhân đang đánh nhau với một người mặc áo khoác da màu đen. Người mặc áo khoác da không thể trở tay, có thể thấy trong miệng hắn có hai cái răng nanh dài.
[Cương thi?] - Mã Tiểu Linh thấy tình hình không ổn liền gấp gáp. Lúc này mới phát hiện Ngô Đông Tuyết với Bành Xán một cầm kiếm gỗ Đào, một đeo găng tay, đánh với một con cương thi mắt vàng.
[Tại sao lại có cương thi? Không phải mình bị tai nạn xe sao?] - Dù có chút mơ hồ, nhưng theo bản năng tuyệt vời Mã Tiểu Linh liền lấy thùng dụng cụ trong xe.
Chỉ có 2 con, Ngô Đông Tuyết với Bành Xán đang đánh với cương thi mắt vàng, còn chiếm ưu thế. Vương Quý Nhân thì đánh với cương thi mắt xanh, với lại chỉ chiếm được ưu thế lúc đầu, về sau càng lúc càng bị áp chế. Con cương thi mắt xanh mặc áo khoác da ra sức dùng móng vuốt vồ, làm vai Vương Quý Nhân bị rách cả lớp da thịt.
Khi thấy Vương Quý Nhân bị thương, trái tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troc-yeu-khong-thanh-lai-bi-ap/1091573/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.