"Đuổi theo." - Bành Xán nói xong, liền tăng tốc. Thấy cái bóng trước mắt biến mất, trong lòng có chút tức giận. Mấy ngày nay, ba người liên tục đuổi theo cương thi mắt đỏ. Nhưng nó hoàn toàn xem bọn họ không ra gì, cười xem thường rồi biến mất.
[Con cương thi mắt đỏ, chờ ta bắt được ngươi, nhất định sẽ lóc da rút gân ngươi, dám hành bà. Mà tại sao nó lại trốn, chẳng lẽ không thể đánh lại tụi này? Cũng đúng, con cương thi mắt đỏ xuất thế chưa lâu, nhất định vẫn còn yếu. Muốn diệt trừ nó phải đánh nhanh rút gọn, thời gian càng lâu thì càng bất lợi.]
Mã Tiểu Linh híp mắt, nhìn con hạc giấy đang bay phía trước, đuổi theo.
Có điều, chạy hơn nửa nén nhang thì hạc giấy đột nhiên rớt xuống, nhìn xung quanh không có ai cả. Hạc giấy tự nhiên rớt xuống hình như không phải mất giấu, mà bị người ta đánh rớt. Mã Tiểu Linh trầm mặt, nhìn hạc giấy suy nghĩ.
"Haha, mấy cưng cứ đuổi theo chị không tha, chị cũng có giá quá nhỉ?" - Giọng nói khinh thường phát ra giữa trời.
Mã Tiểu Linh giật mình, cảnh giác bốn phía, nhưng không thấy ai. Trong lòng có dự cảm không tốt, tay lóe sáng, gậy Phục Ma xuất hiện, nín thở tập trung, hy vọng có thể từ âm thanh phát hiện ra vị trí cương thi mắt đỏ.
"Ồ, bé cưng, sao mùi trên người cưng quen vậy? Cưng là cương thi? Không, mùi không giống, chẳng lẽ là yêu thú? Ố ồ, con người, cưng là con người?" - Hậu Khanh không dám tin nhìn Mã Tiểu Linh, giọng nói có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troc-yeu-khong-thanh-lai-bi-ap/1091568/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.