Dịch: LinhMuội
***
- Nếu không phải mấy tháng nay anh làm chuyên gia tư vấn giúp tôi phá mấy vụ án, tôi còn tưởng rằng anh đang nghiên cứu vấn đề tâm lý học nào đó nên lấy tâm lý mình ra để nghiên cứu.
- Tôi sợ cô đơn và ồn ào khi ở một mình nên mở cửa hàng vàng mã là lựa chọn tốt nhất. Anh không thấy sao, hầu hết khách đến tiệm của đều yên lặng.
- Ha ha.
Ngô Đại Hải liếc mắt nhìn rồi cho xe dừng lại ở phía trước tiệm tạp hóa Minh, nơi này là khu phố cổ nên mặt tiền phía trước cửa hàng cũng không lớn lắm.
Lương Xuyên xuống xe và mở rèm cuốn lên, thế nhưng hắn lại phát hiện ra không thể bật đèn được.
- Tôi vừa xem qua, khu phố này cúp điện rồi.
Ngô Đại Hải gãi đầu:
- Dù sao cũng đã cúp điện rồi, anh ở đây cũng chẳng làm được gì, đi ăn tối với tôi đi, tôi giới thiệu Tôn Kiến Quốc cho anh gặp mặt.
Vụ án trước hắn vô cùng bội phục anh, tôi muốn hẹn anh ra ngoài uống một ly.
- Hôm nay là giỗ bảy ngày cha hắn, tôi đến đây lấy ít vàng mã để ghé qua nhà hắn.
Lương Xuyên cũng không từ chối, Ngô Đại Hải cũng không phát hiện ra từ lúc vào cửa hàng không bật được đèn khuôn mặt của Lương Xuyên bắt đầu thấm mồ hôi.
- Tôi lấy chỗ này, bao nhiêu tiền vậy?
Ngô Đại Hải lấy tiền giấy vàng mã mỗi loại một ít, chuẩn bị lấy ví ra.
- Khỏi cần lấy, ví của anh bỏ trong xe có mang xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-tu-dia-nguc/211929/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.