Trần Lục toàn thân choáng váng, hắn đã hấp thu vô số nguyên khí, tu vi cũng đạp tới viên mãn Song Kỳ.
Trần Lục bước tới cực hạn của cảnh giới, nhưng hắn lại không thể vượt qua được như có một cánh cổng vô hình chắn ngang qua, vĩnh viễn không thể bước tới chân cảnh kia.
"Cảnh giới này không có cách nào để vượt qua sao?"
Trần Lục thì thầm có chút chán nản nói.
"Ngươi suy nghĩ quá xa rồi, một lời không hợp liền chém là xong."
Một âm thanh không biết từ đâu truyền vào tai hắn, Trần Lục chớt mở to mắt có chút kinh ngạc.
Đại đạo là tự mình bước đi cần gì cơ duyên hay truyền thừa của kẻ khác để đạp tới chân cảnh, nếu có vật cản trong đại đạo của mình thì tiêu diệt nó đi là xong.
Trần Lục tay điểm lên một đạo lôi điện phá thẳng tới.
Hắn một lời không hợp liền đã thật sự động thủ, nhưng mỗi lần hắn vung đòn đều chẳng thể làm lung lay cánh cửa kia.
Trần Lục hết lần này tới lần khác công tới cánh cổng vô hình kia, một đạo khí thế kinh khủng có thể áp đảo toàn bộ sinh linh.
Khí cơ phóng xuất thần thánh mà chân thật đến làm người ta khiếp hãi, một đạo lôi quang cuối cùng đánh xuống đã phá được cực hạn đạt tới chân cảnh.
Song Kỳ chân cảnh mấy kẻ trên thế gian này có thể đạt được nó, Thái Dương cũng được hưởng lây sự tiến hóa này, ngọn lửa của nó cháy bỏng hào quang có chút thần thánh.
Tuyết Kiếm cũng sáng lên một màu xám hỗn độn, khiến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thien-son/1742929/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.