"Trúc Âm tỷ, Trúc Âm tỷ!"
Vô số tiếng hét bi thương từ bên ngoài vang lên, Trúc Âm hóa thành bạch quang bay ra thì thấy hơn trăm đệ tử nước mắt chảy dài ở bên ngoài kêu gào.
"Có chuyện gì?"
Trúc Âm trầm mặt lo lắng nói.
"Sư phụ bị quỷ nữ giết chết rồi."
Một nữ đệ tử bước chân không vững đưa ngọc giảng cho Trúc Âm.
Trúc Âm sắc mặt biến đổi dùng thần thức phá nát ngọc giảng thì hình ảnh Mộng Vân đấu với Cẩm Tú hiện ra.
Trúc Âm sắc mặt trắng bệch lui về sau miệng tràn ra vết máu.
"Tỷ tỷ, cô cô bị..."
Thiên Uyển cũng là ngơ ngác nhìn cảnh tượng này, nước mắt của nàng lăn dài trên má.
"Cô cô của hai đứa chưa chết."
Một âm thanh truyền vào tai hai nữ nhân đang ngơ ngác.
Loading...
"Nàng ấy là bị bắt đi, ngọc sinh mệnh của nàng vẫn còn chưa vỡ."
Âm thang kia một lần nữa vang lên trong đầu hai nữ nhân.
Quảng Cáo
Trúc Âm nghe vậy cũng lấy lại bình tĩnh nói:
"Sư phụ đã hi sinh để bảo vệ thường dân khỏi con ác quỷ đó, chúng ta hãy làm lễ tiễn biệt sự phụ, sau khi làm lễ tiễn biệt sư phụ thì ta sẽ đi tìm quỷ nữ đó trả thù."
Mấy đệ tử của Mộng Vân cũng trầm mặt hồi lâu rồi nhẹ gật đầu, ai cũng mang theo ánh mắt đau buồn trở về.
"Muội cũng đã nghe rồi, giữ bí mật chuyện này."
Trúc Âm nhìn Thiên Uyển truyền âm nói, nàng nắm tay tiểu muội rồi cùng bay đi.
"Hôm nay chỉ tới đây thôi."
Trúc lão chấp tay sau lưng rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thien-son/1742897/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.