Cẩm Tú lấy ra cây rìu dung nhập vào một dòng thủy lưu, thủy lưu này bốc lên khói nghi ngút hiển nhiên rất nóng.
"Bà già như ta không chịu thua một tiểu quỷ đâu, Mộng Hoa Xuyên Tâm."
Mộng Vân rút ra một thanh kiếm màu hồng, chuôi kiếm là hình hoa sen vô cùng đẹp mắt.
Một kiếm chém ra mang theo cánh hoa sen bay múa, va chạm cùng rìu của Cẩm Tú.
Lưỡi kiếm gãy ra làm hai, một rìu cắt lìa cánh tay trái của Mộng Vân.
Bà cũng không chịu thua liền nắm lấy lưỡi kiếm bị gãy đâm vào tim của Cẩm Tú, sau đó xoay người đá lưỡi kiếm để nó đâm sâu vào tim.
Mộng Vân lui về sau sắc mặt tái nhợt nhìn cánh tay bị đứt, Cẩm Tú lui về sau liên tục hộc máu.
Nàng dùng tay đâm vào tim để đẩy lưỡi kiếm ra khỏi cơ thể, Mộng Vân con ngươi co rụt vô cùng kinh ngạc.
Bà thấy được vết thương ngay tim Cẩm Tú được mấy sợi chỉ đỏ liên tục chữa lành và khâu vá nó lại.
"Đây là sức phục hồi mà ma đã đem lại cho ta, chết đi bà già lắm chuyện."
Cẩm Tú đôi mắt hung ác nhìn Mộng Vân, mười ngón tay uốn lượn phóng ra mười sợi chỉ đỏ từ đầu ngón tay.
Sợi chỉ bay múa như hồ điệp xuyên hoa đâm vào người Mộng Vân, chưa dừng lại ở việc đâm vào người, mấy sợi chỉ còn len lỏi vào từng ngóc ngách trong cơ thể bà.
Loading...
Mộng Vân đau đớn không hét thành lời bởi vì cuốn họng của bà cũng có sợi chỉ từ bên trong bóp chặt.
Cẩm Tú kéo mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thien-son/1742896/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.