【Đúng vậy, bắt đầu từ việc ăn trứng hấp. Cơ thể là vốn liếng để cải tạo, ăn trứng, bổ sung dinh dưỡng.】
Dưới sự thúc giục của hệ thống, ỡm ờ một lúc, cuối cùng Vưu Hi cũng ăn luôn chén trứng hấp ở trong nồi.
Món trứng này thật ra chẳng bỏ thêm gia vị gì cả, chỉ là một bát trứng hấp đơn thuần.
Bát rất nhỏ, không đủ ăn, cũng chẳng ngon gì.
【Cảm giác này có phải rất tuyệt đúng không?】
Vưu Hi nhớ chén trứng này là quà cảm ơn mà bà nội dành cho bác sĩ Từ, nhưng bác sĩ Từ lại không nhận, để cho bà bồi bổ thân thể.
Vì thế bà nội đem bát trứng đặt vào trong nồi cho nóng, định tối đến mới lấy ăn.
Đáng tiếc là món trứng này cuối cùng lại vào bụng cô.
Cô vẫn còn nhớ như in lời chị cả nói: "Ôi chao, đúng là mang bầu có khác, dễ đói bụng thế không biết, chị nhịn không nổi nên ăn mất, A Hi à, em không để ý chứ?"
Cô khi ấy thành thật như vậy thì có thể nói cái gì? Chỉ có thể nói rằng không ngại.
Giống hệt vô số lần "không để ý" sau đó vậy.
"Rất tuyệt." Vưu Hi ăn xong chén trứng, cô cảm thấy món này thơm hơn, ngon hơn so với bất cứ món ăn nào mà cô ăn sau này.
【Nhiệm vụ hai: Quay về phòng tiếp tục nghỉ ngơi. Có thiếu cô thì việc nhà cũng có thể hoàn thành.】
Đời trước Vưu Hi kiên cường vác người xuống ruộng làm việc, lại bị mẹ cô trách móc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thap-nien-70-di-thi-dai-hoc/3464633/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.