Buổi tối Kiều Anh có nhắc tới việc này với bố mẹ cô. Nghe xong hoàn cảnh của Thủy làm ông bà thổn thức không thôi. Nếu nói việc này xảy ra vào năm năm hoặc mười năm trước thì ai cũng tin. Nhưng mấy năm nay, làng cô phát triển không ngừng, trường hợp như nhà Thủy cũng là hiếm thấy. Một con sâu bỏ dầu nồi canh, không chắc con trai hiếu thảo bằng con gái đâu. Hai ông bà thở ngắn than dài một lúc vẫn là quyết định thuê Thủy bán hàng.
Sáng sớm hôm sau, ăn xong cơm sáng Kiều Anh đã đạp xe về làng báo tin cho Thủy. Đến nhà, Thủy đã đi chăn bò, chỉ còn lại bố mẹ Thủy và mấy đứa em. Kiều Anh thuyết minh ý đồ đến, bố mẹ Thủy vội sai con gái thứ tư năm nay hơn tám tuổi đi thay người. Hai mươi phút sau, Thủy ăn mặc chỉnh tề đi theo Kiều Anh lên chợ Huyện. Giao người xong, Kiều Anh lại về làng tiếp tục chăm sóc đám dâu tây của cô.
Đến hơn chín giờ cô mới quay lại chợ Huyện. Trong nhà người bận đi học thêm người đi trông cửa hàng, chỉ còn mình cô nhàn rỗi. Cô có tâm định nấu bữa trưa nhưng nghĩ đến sức khỏe của gia đình, cô vẫn là dừng tay lại. Bởi vì kỹ năng nấu ăn của cô chưa hề được thắp sáng. Từ bếp rơm đến bếp than, và giờ là bếp gas, cô đều có thể nấu đồ ăn cháy đen. Mẹ cô cũng đã hoàn toàn từ bỏ việc dạy nấu ăn cho cô.
Phải đến hơn mười giờ mẹ cô mới chở thằng em trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1994/2715316/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.