Bàn bạc kết quả cuối cùng cả bọn vẫn là muốn lên thành phố trải nghiệm tết trung thu một phen. Dù sao tết trung thu ở huyện thành bọn cô đã đi mấy năm giờ cũng đã chán. Kiều Anh trong lòng đang ấp ủ ý tưởng muốn thử nghiệm nên đối với việc đi chơi lần này cô rất nhiệt tình.
Đến rằm tháng tám, học sinh như Kiều Anh tất nhiên vẫn phải đi học. Còn có tập trung vào việc học hay không ai mà biết được. Mới lên lớp 10 việc học vẫn không phải rất nặng nề, nên dịp trung thu này nhiều bạn học cũng rục rịch muốn đi chơi. Giờ nghỉ nào đề tài thảo luận nhiều nhất đều xoay quanh tối nay đi đâu làm gì. Nhóm ba người Kiều Anh cũng ngồi xúm lại lên kế hoạch. Đơn giản trên thành phố bọn cô không quen thuộc, lại đi chơi buổi tối nữa sợ không an toàn. Yêu cầu cấp bách một dân thành phố đến dẫn đường. Nhưng nhờ ai đâu cũng là vấn đề. Phương đưa ra ý kiến trước: "Nếu không nhờ bạn Lan đi, nhà bạn ấy ở ngoại thành chắc đối với nội thành quen thuộc hơn chúng ta."
Cái này thì chưa chắc, từ nhỏ Lan phải kiếm ăn dưới trướng của bà mẹ kế cực phẩm kia. Cơ hội đi vào nội thành chơi chỉ sợ không được mấy lần đâu. Nhưng nhìn hai mắt tỏa sáng của lớp trưởng, lời phản đối của Kiều Anh lại không nói ra được. Thôi coi như ở trên đường ôm mỹ nhân về của lớp trưởng góp một viên gạch đi. Kiều Anh gật đầu tán đồng ý kiến của Phương. Còn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1994/2715290/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.