Hai nhóm người tập hợp đông đủ sau bắt đầu xuất phát. Tuy cùng đi nhưng hai nhóm ngoài chị Kiều Anh ra đều không quen biết nên ranh giới phân chia rất chi là rõ ràng. Nhóm Kiều Anh vẫn là dẫn đầu đoàn người. Nhóm chơi cùng cấp hai của Kiều Anh lần này tập hợp tương đối đông đủ, mười một đồng chí. Trên mỗi chiếc xe đều là hai người, chỉ riêng lớp trưởng lẻ loi đơn bóng. Nhưng ai cũng đều không có đồng tình lớp trưởng, bởi người ta có hẹn với giai nhân đâu.
Đi đi cả nhóm phát hiện con đường hàng ngày qua lại, dưới ánh trăng và đèn đường phụ trợ, nó trở lên mỹ lệ động lòng người hơn hẳn. Đoạn đường từ huyện thành nhà cô lên thành phố phải đi qua một con đê. Đoạn này chỉ dài ba đến năm km, so với cả con đê thì chẳng đáng kể chút nào. Nhưng từ lâu người ta đã biến mặt đê thành một làn đường cho xe cộ qua lại. Cùng với dưới chân đê một làn đường khác khiến cho tình hình giao thông nơi đây thông thuận rất nhiều. Mà giờ đoàn người Kiều Anh đang đi trên đường đê, không nói đến gió mát thổi rối tóc. Chính là tầm nhìn cũng được rộng thoáng không ít. Đến con dốc rẽ về phía thành phố, cả đoàn người không hẹn mà cùng dừng xe, đều vì cảnh đẹp nơi đây mà rung động.
Từ nơi các bọn cô đứng có thể bao quát toàn bộ thành phố về đêm. Có lẽ là để chào đón trung thu, toàn bộ hệ thống đèn đường của thành phố đều được mở. Đứng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1994/2715287/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.