Ăn xong chè lúc sau hành trình trung thu đêm nay coi như kết thúc. Lại một lần trở lại nhà Nhật Anh, Kiều Anh vẫn không rời mắt được kiến trúc của căn biệt thự này. Lại nghĩ đến bố cô đã từng hào hùng muốn xây một căn biệt thự lớn hơn thế này, không khỏi buồn cười. Có lẽ bố cô phải kiếm tiền thêm mấy thập niên nữa may ra mới thực hiện được giấc mộng này.
Lấy xe, chờ người đông đủ đoàn người mới khăn gói ra về. Đến khi mọi người an vị trên xe, lại phát sinh tình huống khó xử. Lan không muốn ngồi sau xe của lớp trưởng. Đều gần mười giờ tối, còn mười km đường chờ bọn họ phía trước, Lan hành động này khiến mọi người đều không vui. Kiều Anh nhanh chóng quyết định Phương đổi chỗ cho Lan. Cô sẽ đưa Lan về nhà.
Không biết Lan làm vậy có ý gì, nhưng nhìn lớp trưởng buồn bã mất mát khuôn mặt, cô không thể mỉm cười tiếp đón Lan được. Vì vậy cả quãng đường Kiều Anh đều trầm mặc. Đi đến ngã rẽ ngõ nhỏ nhà Lan, mọi người dừng lại chờ Kiều Anh đưa Lan về nhà.
Đem người đưa đến cổng, Kiều Anh định quay xe ra về thì Lan lên tiếng gọi lại nói: "Lớp trưởng hôm nay tỏ tình với tớ. Tớ từ chối cậu ấy nên ngồi đằng sau xe rất xấu hổ. Cám ơn cậu đưa tớ về nhà." Nói xong không đợi Kiều Anh phản ứng Lan liền mở cửa cổng vào nhà. Kiều Anh mất mấy giây tiêu hóa tin tức vừa nghe, rồi sau đó chỉ muốn cho lớp trưởng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1994/2715282/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.