Lời nói của Nhật Anh không chỉ làm Kiều Anh nghẹn họng, mà nó còn thành công đào lại phát ngôn đầu năm của cô. Ai nói học sinh giỏi không có tố chất bà tám, họ chỉ che dấu tương đối tốt so với người khác mà thôi. Này không lúc này cả đám trâu đầu ghé tai rì rầm bàn tán. Nếu thầy chủ nhiệm không canh giữ nơi đây, không biết thế hệ tinh anh tương lại này sẽ làm cái gì đâu. Nhưng so với lời bàn tán của các bạn trong lớp, điều Kiều Anh muốn biết nhất lúc này vẫn là quyết định của thầy giáo. Như đọc hiểu suy nghĩ của cô, thầy giáo đã ra quyết định. Nhưng quyết định này khiến cô phải thất vọng rồi: "Tôi không muốn nghe bất cứ lý do gì từ hai em nữa. Tôi đã đặt ra quy định phải nghiêm chỉnh chấp hành. Còn muốn có đặc quyền hãy lấy ra thành tích đến gặp tôi."
Tuy là lời cự tuyệt nhưng lại mang chút dụ hoặc đối với học sinh. Nhất là Kiều Anh đã từng nếm qua cái gọi là đặc quyền này. Mà Phương sau khi nghe xong thầy giáo nói thì hai mắt sáng rực lên, cô nàng không chút do dự đứng lên nói: "Thưa thầy thành tích của em có được hưởng đặc quyền không ạ?"
Thầy giáo mỉm cười gật đầu. Đối với học sinh thành tích tốt thầy giáo không tiếc rẻ vẻ mặt hiền từ.
Phương vui mừng hướng thầy giáo đưa ra yêu cầu: "Thầy có thể cho em ngồi cùng bạn Kiều Anh được không ạ?"
Nụ cười đọng lại trên môi thầy giáo, ông thay đổi sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1994/2715281/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.