Chạy như điên mấy trăm mét lúc sau cuối cùng bốn người cũng tới rồi phòng học. Đúng như dự đoán thầy chủ nhiệm đã đứng chờ ở cửa lớp ánh mắt bất thiện nhìn bốn người. Cả đám vội vàng dừng lại thở hổn hển mà lên tiếng chào thầy. Thầy chủ nhiệm mặt lạnh như tiền ánh mắt qua lại nhìn bốn người miệng nhả lời vàng ngọc: "Tôi yêu cầu lý do?"
Cả đám không hẹn mà nhìn về phía lớp trưởng, khẳng định cậu ta là người phát ngôn của bốn người. Lớp trưởng trong lòng chột dạ vẫn phải căng da đầu đứng ra giải thích nói: "Thưa thầy, là do em không cẩn thận ngã xe. Các bạn ấy ở lại giúp đỡ em mới đến muộn ạ."
Lý do này khiến thầy chủ nhiệm hơi sửng sốt, ông híp mắt quan sát kỹ bốn học sinh lớp mình. Chỉ thấy bốn người đều khổ một khuôn mặt đáng thương vô cùng nhìn ông. Riêng lớp trưởng thảm nhất, đồng phục cậu ta xộc xệch trên người còn nấm lem bùn đất cùng với mấy vết trầy xước trên tay. Đối với học sinh xuất sắc ông cũng khoan dung hơn nhiều, nên đã tin lời lớp trưởng nói. Nhưng ông vẫn theo lệ thường hỏi ba người còn lại: "Lớp trưởng nói thật sao?"
Ba người vội gật đầu như gà con mổ thóc đồng loạt hô: "Đúng vậy ạ!"
Nhìn đám học sinh xui xẻo này, thầy chủ nhiệm cũng không nói lên lời trách móc nặng nề. Ông tống cổ lớp trưởng đến phòng y tế xử lý mấy vết xước trên người rồi mới cho phép ba người còn lại đi vào phòng học. Thoát được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1994/2715211/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.