Dù không có hứng thú lắm với hai cuộc thi kia nhưng để không lạc đàn Kiều Anh vẫn là tham gia vào thảo luận của mọi người. Sau đó phát hiện đàn học sinh giỏi lớp cô thật là sẽ nằm mơ giữa ban ngày. Còn chưa báo danh đi thi đâu mà đã tính đến tiền thưởng này kia rồi. Kiều Anh thế nhưng cảm nhận được mọi người toàn say ta độc tỉnh cảm giác. Cô như người đứng ngoài cuộc xem mọi người mặc sức tưởng tượng về tương lai. Bất tri bất giác cô thấy được thanh xuân thật tốt. Còn trẻ dám ước mơ dám chinh phục. Chỉ có bản thân cô sống hai đời người cùng dân bản xứ có chút không hợp đàn.
"Hôm nay sẽ không dạy học. Các em trước hết vệ sinh lớp học đi." Giọng của thầy chủ nhiệm đột ngột vang lên. Làm cả đám học sinh đang mặc sức tưởng tượng về tương lai tươi sáng kéo về tới hiện thực. Vừa mới còn sáng lạn cả đám giờ lại héo úa như lá non thiếu nước. Thầy thật tàn nhẫn không thể để cho bọn họ vui sướng trong chốc lát. Trong lòng bi phẫn không thôi nhưng đám học sinh giỏi vẫn ngoan ngoãn phục tùng
Lệnh của thầy giáo. Người đi lấy chổi, người đi lấy rẻ lau người đi lấy hót rác các kiểu đâu vào đấy. Chẳng mấy chốc ai lấy đều đã chọn cho mình một công việc. Kiều Anh cũng không lười biếng, cô lau dọn bàn ghế xong xuôi ra hành lang trước lớp nhổ cỏ dại. Trường học cô cũng khá chú trọng tới khuôn viên trường, xanh sạch đẹp là tiêu chí hàng đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1994/2715209/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.