Cao San đang ở học kỳ cuối cấp, cuối tuần chỉ nghỉ ngơi một ngày, cho nên chuyện học vũ đạo thì để tới khi tốt nghiệp cấp hai lại nói tiếp. Cao Cường nói muốn học võ thuật, Cao Lương đi hỏi thăm một chút, phát hiện thời buổi này mọi người bận rộn kiếm ăn, còn không có người coi võ thuật thành sự nghiệp, các môn Karate Tae Kwon Do cũng chưa du nhập vào, căn bản là tìm không thấy chỗ học võ thuật, vì thế Cao Lương cùng Cao Cường thương lượng một chút, đưa thằng bé đến cung thanh thiếu niên học bơi lội, dù sao mục đích chủ yếu là để cường thân kiện thể, về sau có lớp võ thuật lại đi học.
Mười bốn tháng giêng, Chu Văn Võ gọi điện thoại cho Lý Tuấn Nghị, mời mọi người cùng ăn tết Nguyên Tiêu, đi ra bên ngoài liên hoan. Lý Tuấn Nghị nghĩ tết Nguyên Tiêu không phải cuối tuần, Cao Lương bên kia hẳn là đi được, liền thay cô đồng ý.
Cao Lương nghe nói Chu Văn Võ mời ăn cơm, tự nhiên vui vẻ đồng ý, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau trong năm nay. Chu Văn Võ mời ăn cơm ở một tửu lầu phi thường nổi danh của Quảng Đông, một bữa ít nhất phải vài trăm đồng. Cao Lương nói: "Anh Văn Võ thật xa xỉ, đi chỗ đắt tiền như vậy ăn cơm."
Lý Tuấn Nghị nói: "Hắn nói năm trước giúp hắn đại ân, hắn chưa cảm ơn được, cho nên thừa dịp ăn tết ăn một bữa hẳn hoi."
"Có vẻ là kiếm được tiền." Cao Lương cũng thay Chu Văn Võ cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1988/2113341/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.