Một lát sau, Lý Tuấn Nghị rốt cuộc mở miệng nói: "Đi tắm rửa đi ngủ. Ngày mai còn phải dậy sớm, mấy giờ em dậy, anh đưa em tới tiệm."
Cao Lương vội nói: "Đừng, buổi sáng anh nghỉ ngơi nhiều một chút, không cần đi cùng em. Lại nói em chưa nói chuyện ăn trưa với San San cùng Cường Cường, sáng mai anh nói với hai đứa giúp em."
Lý Tuấn Nghị nói: "Anh chỉ muốn ở cạnh em lâu hơn mà không được? Ngày mai anh đưa em đến trong tiệm lại trở về, anh cũng sẽ báo bà với mẹ nữa."
Cao Lương nghe anh nói như vậy, không thể nào phản bác: "Vậy được rồi, bốn giờ em dậy."
Lý Tuấn Nghị đột nhiên đứng dậy, cúi người ôn nhu mà ôm lấy Cao Lương, thân thể gầy yếu này sao lại có sức lực lớn như vậy, làm người ta nhịn không được đau lòng, hắn ở bên tai cô thở dài: "Thật không muốn để em vất vả như vậy."
Cao Lương nằm trong lồ ng ngực dày rộng ấm áp của anh, có một sự an tâm không nói nên lời, cô nhịn không được nhắm hai mắt lại, lẩm bẩm nói: "Kỳ thật còn rất ổn." Cũng không thể nói không vất vả, nhưng mà giỏ tre múc nước công dã tràng, em không cam lòng, hiện giờ loại gian khổ này lại có hiệu quả, chính mắt cô nhìn thấy mọi người bên cạnh càng ngày càng tốt, làm cô cảm thấy vất vả thực đáng giá, cũng vì vất vả và mỏi mệt, lúc này mới làm cô có cảm giác chân chính sống ở thế gian này.
Lý Tuấn Nghị ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1988/2113302/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.