Chương trước
Chương sau

Lúc này cũng không có quá nhiều lời thừa thãi, lại tiếp tục kích hoạt Thiên Long Quyết, cơ thể lao về phía lão quái vật Xích Viêm, ra liên tiếp mấy chục đòn công kích mạnh mẽ vào người lão.

Lúc này tuy rằng Diệp Vĩnh Khang đã bị U Minh Thứ làm bị thương, tu vi tạm thời bị tổn hại, nhưng dù sao anh vẫn có nền tảng, cộng thêm quyết tâm liều mạng, liên tục ra mấy chục đòn mạnh mẽ khiến cho lão quái vật Xích Viêm cũng không dám khinh thường, vội vàng kích hoạt U Minh lãnh hỏa quyết đấu với Diệp Vĩnh Khang.

Loan Loan cũng dồn toàn lực, đập mạnh tất cả chân khí trong người mình vào trong hồ nước, khiến cho những gợn nước nhảy múa toán loạn, giống như một cơn mưa lớn.

Nhưng đúng như những gì lão quái vật Xích Viêm nói, nguồn nước bình thường này quả thực không có chút tác dụng trấn áp nào đối với U Minh lãnh hỏa của lão.


Dưới sự can thiệp dường như không đáng kể này, sức mạnh của lão quái vật Xích Viêm dường như không bị ảnh hưởng chút nào.

Chưa đầy năm phút, Diệp Vĩnh Khang bị đã bị thương trước đó, lúc này đã mất dần ưu thế.

Cuối cùng bị những đòn công kích của U Minh Hỏa Đao đánh lùi về sau, bị chấn động rồi bay ngược ra ngoài.

Trong lúc cấp bách Loan Loan vội vàng đánh một quả Phần Hỏa Cầu về phía lão quái vật Xích Viêm, nhưng lão chỉ cười nhẹ một cái, sau đó khẽ hất tay lên, chỉ là một tia lửa do U Minh Tiểu Hỏa tạo ra đã có thể dễ dàng khiến cho Phần Hỏa Cầu của Loan Loan tan thành mây khói.

“Trúng U Minh Hỏa Thứ của tôi mà còn có thể chống cự với tôi lâu như vậy, xem ra cậu thực sự là một thiên tài hiếm có”.

Khi lão quái vật Xích Viêm cười, miệng há ra rất rộng, cộng với mái tóc và làn da đỏ rực, trông đáng sợ như một con quái vật khát máu với cái miệng đang há to.

“Vì vậy tôi quyết định thưởng cho cậu, thưởng cho cậu trở thành người đầu tiên được U Minh lãnh hỏa của tôi luyện hóa sau khi tôi thành thục chiêu thức này!”

Nói xong, lão quái vật lại đưa mắt nhìn về phía Loan Loan, nheo mắt cười nói: “Đúng rồi, quên mất lần này Thánh nữ Loan Loan cô mới là nhân vật chính”.

“Như này đi, niệm tình tôi nhìn cô lớn lên, tôi cho cô một cơ hội, có tâm nguyện gì, tôi có thể suy nghĩ đến việc hoàn thành giúp cô”.

“Phì!”

Loan Loan nghiến răng nói: “Muốn ra tay thì nhanh lên, nói nhiều thế làm gì, nhìn ông thêm một phút thôi tôi cũng thấy kinh tởm!”

Diệp Vĩnh Khang cười nhạt nhìn Loan Loan nói: “Cô nói xem hai chúng ta có phải là bị kinh tởm tới chết không?”

Loan Loan ngây ra, sau khi phản ứng lại liền cười nói: “Ha ha ha, nhất định rồi, lão quái vật này trông kinh tởm như vậy. Hai chúng ta nhất định là bị kinh tởm tới chết rồi”.

“Thiết nghĩ trên đời này, bị kinh tởm đến chết thì chúng ta là người đầu tiên, lão quái vật Xích Viêm này thực quá lợi hại, lại có thể khiến một người sống sờ sờ bị kinh tởm tới chết”.

“Anh nói xem ông ta trông như vậy mà chẳng hiểu sao vẫn còn mặt mũi đi ra ngoài. Lúc sinh ông ta ra bố mẹ ông ta đáng lẽ nên bóp cổ chết cho rồi”.

Mặc dù từ nhỏ Loan Loan lớn lên trong Giáo phái áo đỏ, hầu như không tiếp xúc với thế giới bên ngoài, nhưng thường ngày cũng có thể tìm hiểu về thế giới bên ngoài thông qua các kênh truyền thông như TV.

Cho nên cái miệng nhỏ đó khi cà khịa người khác cũng không thua kém gì các chị các mẹ bên ngoài đâu.

Diệp Vĩnh Khang phá lên cười: “E là bố mẹ ông ta không kịp bóp cổ ông ta thì đã bị ông ta làm cho kinh tởm đến chết rồi. Nói như vậy, hai người chúng ta nhất định không phải là những người đầu tiên bị kinh tởm đến chết”.

Cả hai vừa nói vừa cười bàn luận về tướng mạo của lão quái vật Xích Viêm.

Dù sao cũng đã tới bước này rồi, cho dù chết cũng phải để cho lão quái vật Xích Viêm này tức xì khói đầu mấy ngày.

Lão quái vật Xích Viêm giận dữ đến run rẩy, đột nhiên ngưng tụ ra hai quả cầu lửa ma quái, hét lớn: "Tao phải giết chết hai đứa mày!"



Diệp Vĩnh Khang và Thánh nữ Loan Loan không hề lộ vẻ sợ hãi.

Thay vào đó, cả hai cùng mỉm cười và đối mặt với mọi chuyện sắp diễn ra một cách bình thản.

“Này, bạn trai, hay là nắm tay đi?”

Thánh nữ Loan Loan vươn bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn thanh tú, nhìn Diệp Vĩnh Khang cười nói.

Diệp Vĩnh Khang nhún vai, duỗi tay ra, cười nói: "Sớm biết kết quả như này thì lúc trước đã ‘xử’ cô luôn rồi, thật đáng tiếc quá”.
“Này!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.