Chương trước
Chương sau
“Nỗi lo lắng này của tôi đúng là còn khó hơn cả lên trời nữa cơ, con người tôi rất để ý đến vấn đề thẩm mỹ và sạch sẽ”.

“Chỉ cần nhìn thấy thứ gì xấu xí đều không chịu được, tôi đã nhìn thấy rất nhiều thứ đồ có hình dạng quái lạ xấu xí”.

“Nhưng chưa từng gặp ai xấu như ông, thế nên tôi cực kỳ lo lắng, liệu rằng sau hôm nay khi nhìn thấy bộ dạng này của ông, tôi không nuốt nổi cơm thì phải làm sao?”



Ngoài tu vi vững vàng, công phu khua môi múa mép của Diệp Vĩnh Khang cũng thuộc hàng đỉnh cao.

Trong thế giới ngầm, ai mà không biết Điện Chủ Điện Long Thần nổi tiếng mỗi lần khi giao đấu với kẻ địch, sẽ khiến đối phương tức gần chết trước.

Thực ra đây cũng là một loại chiến thuật, trong một trận quyết đấu đỉnh cao thì phải giữ cảm xúc ổn định trăm phần trăm, vì vui hay buồn đều rất dễ mất mạng.

Diệp Vĩnh Khang đã dùng chiêu này rất nhiều lần, đã có không biết bao nhiêu kẻ địch tu vi cao đều tức đến chết đi sống lại trước khi chiến đấu.

Hơn nữa, những gì Diệp Vĩnh Khang vừa nói đều là sự thật, nếu chỉ xét về ngoại hình, lão quái Xích Viêm cao chưa đến một mét sáu, lưng gù, mũi hếch, da mặt đầy mụn to bằng hạt đậu, nói chung là vô cùng xấu xí.

NhưngThánh nữ Loan Loan lại không hả hê trước những lời nhận xét ác ý của Diệp Vĩnh Khang, mà toát mồ hôi lạnh.

Trong cả Giáo phái áo đỏ, ai mà không biết lão quái Xích Viên vô cùng xấu xí, nhưng bình thường rất ghét người khác chế nhạo ngoại hình của mình.

Ai dám lấy chuyện này ra giễu cợt thì ông ta sẽ liều mạng với người đó.

Ngay cả giáo chủ của Giáo phái áo đỏ cũng không bao giờ nói về tướng mạo trước mặt lão quái Xích Viêm.

Quả nhiên, sau khi nghe những lời xúc phạm và tổn thương này, toàn thân lão quái Xích Viên run lên vì tức giận, đôi mắt đỏ như sắp bùng cháy, mái tóc đỏ rực vốn đã bù xù đột nhiên dựng đứng lên, đứng cách xa bảy mét cũng có thể cảm nhận được sự tức giận của ông ta.

“Lùi ra”.

Diệp Vĩnh Khang gằn giọng nói với Loan Loan, rồi lại tiếp tục chế nhạo lão quái Xích Viêm: “Không ngờ lúc bình thường ông đã xấu, mà khi tức giận lên còn xấu hơn, ông không cần phải tu luyện Xích Viêm Quyết gì đó nữa đâu”.

“Với ngoại hình này của ông, chỉ cần đứng yên một chỗ cũng có thể khiến ngàn quân vạn mã suốt ba tháng ăn không nổi cơm dẫn đến chết đói. Năng lực đặc biệt này của ông thật đáng khâm phục”.

Lão quái Xích Viêm chỉ cảm thấy khí huyết cuộn trào trong lồng ngực, suýt chút nữa không kìm được phun ra một ngụm máu tại chỗ.

“Chết đi!”

Đây có lẽ là lần đầu tiên lão quái Xích Viên bị người ta dùng lời lẽ xúc phạm này để công kích. Lúc không chịu nổi nữa, ông ta tức giận gầm lớn, giơ nắm đấm như dã thú lao về phía Diệp Vĩnh Khang.

Nắm đấm của lão quái Xích Viêm ngưng tụ lửa Xích Viên đỏ bừng như máu, bóng người phi lao về phía trước với tốc độ cao kéo theo bóng dài màu đỏ như máu về phía sau, giống như một ngôi sao băng đỏ như máu.

“Hừ!”

Diệp Vĩnh Khang cũng triển khai chiêu thức, lao về phía đối phương, nắm đấm ngưng kết một tầng cương khí thuần khiết màu vàng.

Hai người giống như hai ngôi sao băng một đỏ một vàng va vào nhau, phát ra tiếng nổ lớn như sấm sét, sóng khí mạnh mẽ cuốn lấy sói đá trên mặt đất giống như một trận bão cát.

Trận đấu giữa các cao thủ không quá phức tạp, đòn đánh đầu tiên của cả hai đều cực kỳ mạnh mẽ, khiến trận đấu vô cùng gay cấn.

Ở chiêu thức đầu tiên, hai người bất phân thắng bại, không ai chiếm được lợi thế, cả hai đều bị ảnh hưởng bởi sức mạnh mạnh mẽ của đối phương rồi loạng choạng lùi lại vài bước.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.