“Lại nói, cũng không cần anh phải mất bao nhiêu máu, đại khái chỉ cần khoảng một cốc là được rồi”.
“No! No! No!”
Diệp Vĩnh Khang xua tay nói: “Dù gì cũng nói với cô rồi, tôi bị thiếu máu, nhìn khí nóng của cô mạnh như thế, rút lấy mấy cốc máu vừa khéo hạ hoả luôn”.
Mặc dù đối với Diệp Vĩnh Khang mà nói thì mấy chuyện như đổ máu không hề xa lại, khi trước lúc còn ở trên chiến trường, vấn đề này còn nhiều như cơm bữa.
Ban đầu khi Điện Long Thần vừa mới thành lập chưa được bao lâu, thực lực vẫn chưa cường đại tới thế, trong một lần đại chiến tất cả đều bị đánh bại.
Sử Nam Bắc một mình đọ sức với đại đội có thế lực khủng bố của quân địch ba ngày ba đêm, lúc Diệp Vĩnh Khang liều chết cứu hắn ra từ trong thiên quân vạn mã, hắn đã máu thịt lẫn lộn, máu trên người sắp sửa chảy cạn luôn rồi.
Khi đó Điện Long Thần đã bị đánh tan, chỉ còn lại một mình Diệp Vĩnh Khang, vẫn may là tìm được một túi cứu thương, bên trong có một số công cụ cứu thương đơn giản.
Diệp Vĩnh Khang bận rộn một hồi cũng coi như giúp Sử Nam Bắc cầm được máu.
Thế nhưng lượng máu mà Sử Nam Bắc mất đi thực sự quá nhiều, còn trì hoãn nữa thì chắc chắn không thể giữ nổi tính mạng.
Dưới tình thế cấp bách, Diệp Vĩnh Khang đã lấy ra một ống tiêm từ trong túi cứu thương, hút từng ống từng ống máu từ trên người mình rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635255/chuong-1653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.