Bây giờ cô gái này lại nói thứ đó vẫn ở bên trong lòng đất, chuyện này không phải là mò kim đáy bể nữa, cái này phải gọi là tìm bụi đáy bể mới đúng!
“Ừ, cô nói quá là có lý luôn, Huyền Thổ Giáp nên sống ở trong lòng đất, như vậy đi, cô ở đây đợi tôi một lát, tôi đi kiếm thêm mấy thứ về đây”.
Diệp Vĩnh Khang nghiêm túc nói.
Thánh Nữ Loan Loan nghi hoặc nói: “Thứ gì cơ?”
Diệp Vĩnh Khang lên tiếng nói: “Cái cuốc, cái xẻng”.
Thánh Nữ Loan Loan đầu óc mờ mịt: “Anh lấy mấy thứ này làm gì?”
Diệp Vĩnh Khang lên tiếng nói: “Còn có thể làm gì nữa, đương nhiên là đào đất rồi, nếu như thứ đó đã sống trong lòng đất thì chúng ta phải đào nó lên thôi”.
“Mặc dù nơi này hơi lớn thế nhưng cũng thường thôi, hai chúng ta có thể mô phỏng Ngu Công dời núi, mỗi người một cái cuốc, lại sinh thêm mấy đứa bé nữa ra”.
“Đợi lúc hai chúng ta tám chín mươi tuổi mà vẫn đào chưa ra thì để cho con của chúng ta tiếp tục đào, con của chúng ta già rồi thì để cháu chúng ta tiếp tục”.
“Con lại sinh cháu, cháu lại sinh con, không ngừng đào xới, khoảng mấy trăm năm nữa là có thể xới tung nơi này lên rồi”.
“Tới lúc đó để cho chắt của chúng ta mang Huyền Thổ Giáp tới và thắp cho chúng ta một nén hương trước bia mộ, như thế là xong việc lớn rồi”.
“Đào cái đầu anh!”
Thánh Nữ Loan Loan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635253/chuong-1651.html