Thấy cơ hội đã đến, Diệp Vĩnh Khang đột nhiên giơ chân lên, tung một cú đá mạnh vào con quái vật, khiến nó văng ra xa mấy mét, sau đó lập tức đá chân sau xuống đất, dùng tay phải tung ra một cú đá thẳng, đấm một cú đấm đầy trọng lượng vào ngực nó!
Bởi vì con quái vật không còn sức đánh trả, nên Diệp Vĩnh Khang có đủ thời gian nạp chín phần lực cho cú đấm này, nhất định phải kết thúc cuộc chiến bằng cú đấm này!
Sức mạnh của cú đấm này đủ để miêu tả bằng thần lực, bất cứ nơi nào nó đi qua, xỉ băng trên mặt đất ngay lập tức bị sức mạnh của cú đấm này cuốn lên.
Trông giống như một cơn lốc xoáy màu trắng đập thẳng vào con quái vật!
Vù--
Diệp Vĩnh Khang lúc này mới chợt nhận ra phía sau có điều gì đó không ổn, khi ý thức được, vẻ mặt của anh đột nhiên đông cứng lại!
Nhưng khi anh định vội vã quay lại thì đã quá muộn.
Diệp Vĩnh Khang cảm thấy rõ ràng một lòng bàn tay ấm áp đã đặt ở trên lưng mình!
Đồng tử của Diệp Vĩnh Khang co rút mạnh!
Lúc này, mọi sự chú ý của anh đều đổ dồn vào con quái vật nửa trong suốt trước mặt, chân khí nội thể trong cơ thể cũng lưu chuyển đến hai nắm đấm.
Để lộ sơ hở sau lưng!
Hơn nữa, đối phương có thể lặng lẽ xuất hiện sau lưng anh, ko hề có dấu hiệu nào, chứng tỏ đối phương cũng phải là cao thủ hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635239/chuong-1637.html