Nhưng phương pháp này có một nhược điểm lớn là dưới sự tấn công dồn dập của quái vật, Diệp Vĩnh Khang không có cơ hội ngưng tụ chân khí của mình thành sức mạnh tối thượng rồi phóng ra, tối đa chỉ có thể dùng 30% sức mạnh.
Nhưng khả năng phòng thủ bằng lá chắn băng của con quái vật quá mạnh, đòn đánh từ xa chỉ dùng 30% sức mạnh không hề có tác dụng gì.
Hơn nữa, đòn tấn công tầm xa là một chiêu thức rất tốn sức, nếu không chắc chắn có thể hồi phục trong thời gian ngắn, mà hấp tấp sử dụng phương pháp này thì không khác gì chủ động tìm đến cái chết.
Diệp Vĩnh Khang càng lúc càng lo lắng, đã thử vô số cách nhưng đều không có tác dụng.
Chết tiệt, trong tay mà có súng thì tốt rồi!
Diệp Vĩnh Khang trong lòng thầm cay cú, tuy rằng căn cơ tu luyện của anh rất mạnh, nhưng lại có một khuyết điểm rất lớn, chính là chưa tìm được vũ khí vừa tay.
Đối với một cao thủ ở cảnh giới đỉnh cao như anh mà nói, điều kiện lựa chọn vũ khí rất khắc nghiệt.
Đầu tiên, vũ khí phải hoàn toàn phù hợp với từ trường và khí trường trên người, tương tự như một loại cảm ứng linh hồn.
Nếu không có cảm ứng như vậy, ngay cả vũ khí tốt nhất trên thế giới cũng sẽ không có tác dụng là bao.
Thứ hai, bản thân vũ khí phải là thần binh lợi khí có phẩm chất tối thượng trở lên.
Bằng không, nếu là một thanh kiếm bình thường, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635236/chuong-1634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.