Chương trước
Chương sau
Giọng điệu của gã béo mặc áo đỏ trở nên đặc biệt nghiêm túc, không ngờ lại gặp được một người có khí tức mạnh mẽ như vậy ở đây.

Sử Nam Bắc cười nhẹ: "Còn phụ thuộc vào việc mày có xứng để cho tao trả lời câu hỏi này hay không".

Gã béo mặc áo đỏ cau mày, dùng hai chân giẫm lên mặt đất, đầu gối hơi khụy xuống, làm tư thế nửa ngồi xổm.


Đồng thời khoanh tay che ngực, nín thở tập trung tinh thần, khí tức quanh thân đột nhiên dao động kịch liệt, phát ra tiếng ‘u u’.

Đá sỏi trên mặt đất bắt đầu đung đưa như cỏ dại.

Ngay sau đó, một tấm chắn khí màu đỏ sậm lại xuất hiện trước mặt gã béo mặc áo đỏ.

Khác với trận đấu với Triệu Đại Lực lần trước, lần này màu sắc của tấm chắn khí tối hơn, khí tức dao động nhiều hơn!

"Tầng thứ tư của cương khí hộ thể Vô Tướng".

Khi Sử Nam Bắc nhìn thấy tấm chắn khí màu đỏ sẫm, khóe miệng hắn khẽ cong lên, sau đó hắn giơ một lòng bàn tay lên và dậm gót xuống đất.

‘Ầm’ một cái, toàn bộ cơ thể Sử Nam Bắc đột nhiên lao về phía trước, trong nháy mắt, hắn đã lướt tới trước mặt tên mập mạp mặc áo đỏ, dùng một lòng bàn tay làm dao, đâm vào tấm chắn khí phía trước gã béo!

Rắc--

Trong chốc lát, tấm chắn khí màu đỏ sậm giống như đậu phụ, bị dao lòng bàn tay của Sử Nam Bắc đâm xuyên qua!

Gã béo mặc áo đỏ trợn mắt, hơi nhìn xuống, liền thấy cánh tay đang cắm vào ngực mình.

"Rốt…rốt cuộc…mày…là …ai…"

Gã béo mặc đồ đỏ dùng hết sức lực hỏi câu này.

Hắn không thể ngờ được rằng có người có thể phá vỡ tấm chắn khí mà hắn đã ngưng tụ bằng tất cả sức mạnh của mình chỉ trong một chiêu!

Trong toàn bộ giáo phái áo đỏ, sức chiến đấu toàn diện của hắn có thể chỉ được coi là trên mức trung bình, nhưng riêng về phòng ngự, ngoài đám quái vật già nua trên tháp Rune, thì trong số những kẻ còn lại, những người phá được hộ thể của hắn chỉ đếm trên đầu ngón tay.

"Dù sao mày cũng sắp chết rồi, cho nên nói cho mày biết cũng không sao".

Sử Nam Bắc chậm rãi ghé đầu vào lỗ tai đối phương khinh khỉnh nói: "Điện Long Thần, một trong năm Đại Thiên Vương, Sử Thần!"

"Ra mày là…"

Một tia kinh ngạc lóe lên trong mắt gã béo mặc đồ màu đỏ, nhưng sau đó lại dần dịu đi, thậm chí trở nên không còn sức sống nữa.

Chết trong tay của một trong năm Đại Thiên Vương chẳng oan chút nào, dường như đó là một điều tất nhiên.

Ô ô--

Đúng lúc này, tên đàn ông cao gầy ở phía sau đột nhiên hét lên.

Một vệt máu rỉ ra từ khóe miệng gã đàn ông béo mặc áo đỏ, nhìn Sử Nam Bắc nói những lời cuối cùng của cuộc đời mình với một nụ cười méo mó: "Nếu có thể, hãy chôn cất ba anh em chúng tao cùng nhau".
Nói xong, mắt hắn từ từ nhắm lại.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.