Chương trước
Chương sau
Sự xuất hiện đột ngột của Hoàng Thử Lang khiến Diệp Vĩnh Khang có chút bất ngờ, nhưng anh vẫn né sang theo bản năng.

Cùng lúc đó, Hoàng Thử Lang đập mạnh chiếc mũ bảo hiểm trong tay về phía trước.

Soạt!


Một vũng nước đổ ào ra khỏi mũ bảo hiểm.

Diệp Vĩnh Khang tức giận đến mức chửi cha mắng mẹ, thằng cha này lúc này đột nhiên xuất hiện làm một chuyện kỳ lạ như vậy, đúng là...

Tuy nhiên trước khi Diệp Vĩnh Khang kịp chửi thề, từ góc khuất ánh sáng bên cạnh đột nhiên nhìn thấy một bóng người đang phi nhanh về bên trái.

Bụp!

Diệp Vĩnh Khang sao có thể bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một như vậy, theo sự di chuyển của bóng đen, anh liên tiếp tung ra mấy cú đấm nhanh như vũ bão.

Bụp bụp bụp bụp!

Thân hình của người đàn ông váy đỏ bị mấy đòn này đánh bay, sự công kích của Diệp Vĩnh Khang không hề giảm bớt, bước một bước lên trước, đấm thêm một đòn mãnh liệt như tia chớp vào người hắn.

Cuối cùng khi người đàn ông mặc váy đỏ nặng nề ngã xuống đất, xương cốt và kinh mạch đã bị Diệp Vĩnh Khang đánh thành vũng bùn, chết ngay lập tức.

Mặc dù đã chết rồi nhưng vẫn có thể nhìn ra được gã đàn ông váy đỏ vẫn tràn đầy nghi hoặc và không thể tin được.

Hắn thật sự không thể hiểu nổi, đối phương vì soa lại đoán được vị trí của hắn.

Diệp Vĩnh Khang thở phào một hơi, quay đầu lại khen Hoàng Thử Lang: “Lão Hoàng, cũng may có anh, sao anh nghĩ ra được chiêu này vậy?”

Thực ra nguyên nhân Diệp Vĩnh Khang có thể bất ngờ công kích và giết chết người đàn ông váy đỏ không phải vì anh dự đoán được.

Người đàn ông váy đỏ là một sát thủ hàng đầu, còn sử dụng thuật ẩn thân, đương nhiên không thể dễ dàng đoán được vị trí của đối phương.

Hoàng Thử Lang bất ngờ lao tới và hất tung vũng nước trong mũ bảo hiểm của mình, bóng dáng của người đàn ông mặc váy đỏ có thể ẩn đi nhưng không có nghĩa là biến mất.

Khi vết nước bắn lên người, đương nhiên có thể dễ dàng nhận ra vị trí của hắn.

Nguyên tắc này thực ra rất đơn giản, nhưng thường thì càng đơn giản càng khó nghĩ ra.

Hoàng Thử Lang cũng tỏ ra đặc biệt tự hào, hất cằm nói: “Đó là do tôi thường ngày có thói quen đọc nhiều sách”.

“Tôi không chỉ yêu thích văn học, khoa học xã hội, địa lý triết học mà còn say mê phong thủy bát quái”.

“Tôi vừa dùng một loại bí thuật của Mao Sơn, có tên là ‘đại pháp nước sạch trấn quỷ’!”

Diệp Vĩnh Khang cau mày nghi ngờ hỏi: “Đại pháp nước sạch trấn quỷ?”

Hoàng Thử Lang gật đầu giải thích: “Nước tiểu của thiếu niên...”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.