“Mẹ kiếp, việc gì mà anh phải gấp như thế, nếu như đánh chết tôi thì ai giúp anh đi tìm người?”
Hoàng Thử Lang chỉ cảm thấy cả lồng ngực mình căng ra như thể sắp nổ tung tới nơi: “Có thể nghe tôi nói cho hết câu được không?”
“Tôi chỉ hỏi anh còn có tấm ảnh nào rõ hơn một chút hay không, tôi đã từng nói là tôi không biết hắn chưa?”
“Hai tấm ảnh này nhìn rất giống Diệp Vĩnh Khang, thế nhưng lại mờ như thế, sao tôi có thể khẳng định một trăm phần trăm với anh được đây?”
“Hôm nay có thể làm việc cho cao thủ siêu cấp số một thiên hạ như anh là vinh hạnh của Hoàng Thử Lang tôi”.
“Anh có thể tìm tới tôi, điều đó đã cho tôi đủ thể diện rồi, tôi có thể để khiến chuyện này xảy ra sai sót gì hay sao? Thật đúng là, để tôi xác nhận lại cho tử tế cái đã!”
Hoàng Thử Lang cố gắng chịu đựng cơn đau nơi lồng ngực, cầm hai tấm ảnh lên quan sát tỉ mẩn một hồi, sau đó chậm rãi đứng dậy vừa cầm ảnh vừa tiến lên phía trước.
Người đàn ông mặc váy đỏ nhíu mày, đột nhiên toát ra sát khí cực kỳ sắc bén.
“Anh lại làm sao thế, mọi người đều là người có văn hoá, đừng có động tí là lại bày ra cái vẻ muốn đánh muốn giết!”
Hoàng Thử Lang liếc mắt, nói: “Lẽ nào anh còn sợ tôi chạy mất sao? Hoàng Thử Lang tôi có thể là người như vậy à?”
“Không tin thì anh tới địa bàn giang hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635165/chuong-1563.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.