Bố cô ta là gia chủ gần như mọi thời gian đều lao đầu vào công việc, trước giờ chỉ có bà Vương chăm sóc cho Kiều Tử Huyên, hai người như mẹ con, bà Vương cũng là người Kiều Tử Huyên tin tưởng nhất.
Thế nên cô ta không dám tin đây là bà Vương luôn đối xử với cô ta như con gái ruột, lúc này lại nói ra lời nói dối đủ để hại chết mình.
“Kiều Tử Huyên, bây giờ chị còn gì để nói, không mau thừa nhận việc ác mà chị đã làm đi”.
Kiều Tử Phi chỉ vào Kiều Tử Huyên tức giận quát, khác hẳn với bộ dạng cười hiền hòa với Kiều Tử Huyên trong sân lúc nãy.
Đội trưởng hộ vệ nhà họ Kiều bên cạnh cũng trầm giọng nói: “Cô chủ, xin cô hãy phối hợp, tôi cần biết sự thật của sự việc. Người đâu, trói cô chủ lại”.
Hai thành viên đội hộ vệ lập tức bước đến gần Kiều Tử Huyên.
“Không, tôi không có, không phải như thế…”
Lúc này Kiều Tử Huyên đã rất hoảng loạn, vừa giải thích vừa lùi về sau.
“Tôi xem ai dám”.
Lúc này Diệp Vĩnh Khang bỗng tiến lên một bước bảo vệ Kiều Tử Huyên ra sau mình, cười khẩy nói với Kiều Tử Phi: “Thảo nào hôm nay tôi vừa bước lên xe đã thấy có gì đó không hợp lý, hóa ra cậu đã bày bố sẵn cục diện chỉ đợi hành động thôi”.
“Phải nói là âm mưu này của cậu đúng là rất hoàn hảo, nhưng chỉ thế mà muốn bắt người không phải vội quá rồi à?”
Kiều Tử Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635135/chuong-1533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.