“Bây giờ lòng cậu đã thay đổi, răng và móng vuốt của cậu sẽ không dùng để bắt nạt chúng tôi nữa, hơn nữa khi chúng tôi gặp nguy hiểm, cậu vẫn có thể bảo vệ chúng tôi”.
“Sói xám nghe nói thế cũng cảm thấy dê nói rất có lý bèn bỏ ý nghĩ cắt móng vuốt và răng của mình đi”.
“Quả nhiên chuyện xảy ra sau đó đúng như dê đã nói, mỗi khi có động vật khác đến bắt nạt những động vật nhỏ này thì đều bị móng vuốt và răng của sói xám đánh cho bỏ chạy”.
“Móng vuốt và răng từng khiến những động vật nhỏ này sợ hãi bây giờ lại trở thành một cây kim an thần khiến chúng yên tâm, câu chuyện này đến đây là hết”.
Đạo diễn có râu và đám người Tô Tô ở bên cạnh nghe nói câu chuyện này đều ngơ ngác không hiểu gì, thầm nghĩ hôm nay anh Diệp làm sao thế, đang yên đang lành tự dưng kể chuyện cổ tích?
Thế nhưng vẻ mặt Tiền Tử Mạn bỗng trở nên nghiêm túc, hai hàng mày nhíu chặt lại, một chốc sau lập tức bừng tỉnh.
“Anh Diệp, tôi hiểu rồi, cho tôi năm phút”.
Nói rồi Tiền Tử Mạn một mình đi đến cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài, rơi vào im lặng.
Đám người Tô Tô bên cạnh hoàn toàn ngơ ngác, vừa định nói gì đó thì thấy Diệp Vĩnh Khang làm động tác im lặng, tỏ ý họ đừng quấy rầy Tiền Tử Mạn.
Chỉ có Hạ Huyền Trúc biết rõ sự thật quay đầu sang ăn ý nhìn Diệp Vĩnh Khang cười.
Tiền Tử Mạn từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635102/chuong-1500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.