Chương trước
Chương sau
Một đám người cảm tạ ân đức, những người từng là vây cánh của Sotal, mới vừa rồi thậm chí người đã đứng ra giúp Sotal cùng làm phản, lúc này đã hoàn toàn bỏ đi suy nghĩ đó.

Giáo chủ giáo phái áo đỏ mượn cái chết của Dognun, quét sạch hoàn toàn tai họa ngầm cuối cùng trong giáo phái áo đỏ từ khi ông ta nhậm chức giáo chủ đến nay!

Bắt đầu từ bây giờ, toàn bộ giáo phái áo đỏ thật sự bị ông ta nắm trong lòng bàn tay!


"Công chúa Loan Loan đến!"

Ngay lúc này, thị vệ ngoài cửa đột nhiên hô to.

Ngay sau đó một cô gái trẻ tuổi mặt mũi xinh đẹp, vóc dáng nóng bỏng, mặc một bộ đồ phong cách cổ đại bằng vải lĩnh đỏ từ bên ngoài hấp tấp đi vào.

"Loan Loan, không phải con đang dốc lòng tu luyện ở đầm Phần Hỏa sao, sao chưa đến ngày mà con đã chạy ra ngoài rồi?"

Trong lời nói của giáo chủ giáo phái áo đỏ hàm chứa vẻ ôn hòa hiền lành.

Trừ bảy người con trai nuôi, ông ta còn có một con gái nuôi nhỏ nhất, cũng chính là công chúa Loan Loan trước mặt.

Công chúa Loan Loan trời sinh tính tình ương bướng, tính cách giống như con trai, nhưng lại thông minh tinh quái, lại là thể chất trời sinh biến dị chịu lửa, còn tu luyện được Phần Hỏa Thủ Quyết thiên hạ vô song, được giáo chủ rất cưng chiều.

"Giáo phụ, ngày viết trong sách đó bị sai, cái gì mà bảy bảy bốn chín ngày, tới hôm nay mới mười hai ngày, con đã luyện xong quyển bí tịch kia rồi".

“Con vừa nghe nói anh Dognun bị người ta giết, con cho rằng, tuy giáo phái áo đỏ chúng ta coi nhiệm vụ của mình là phổ độ chúng sinh thiên hạ, nhưng anh Dognun cũng không thể chết một cách không rõ ràng như vậy được”.

“Nếu ngay cả người của mình chết, mà chúng ta cũng có thể thờ ơ lạnh nhạt, thì làm sao nói đến chuyện phổ độ chúng sinh?"

“Cho nên con gái cho rằng, chúng ta có thể sai mấy cao thủ ra âm thầm làm chuyện này, lột da hung thủ làm thành vật tế tiễn đưa anh Dognun".

"Cứ như vậy, không chỉ không ảnh hưởng đại cục, cũng có thể khiến cho anh Dognun ở thế giới cực lạc xa xôi nhắm mắt".

Giáo chủ giáo phái áo đỏ nghe xong cười to ha ha: "Vẫn là con gái tôi hiểu ý tôi nhất, vậy con nói xem chuyện này nên sai ai đi thì tốt đây?"

Công chúa Loan Loan ưỡn bộ ngực dậy thì rất tốt lên, nói: "Để cho con đi cho, nếu không bố cứ nói con suốt ngày không có chuyện làm, lần này con nhất quyết phải báo thù rửa hận cho anh Dognun”.

"Hơn nữa, giáo phụ cũng biết Phần Hỏa Thủ Quyết của con mà, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu".

Giáo chủ giáo phái áo đỏ tỏ ra hơi do dự, ngay lúc này, Bạch Long Sứ bên cạnh đột nhiên nói: "Khởi bẩm giáo chủ, thuộc hạ cho là công chúa Loan Loan nói rất đúng".

"Tôn chỉ của giáo phái áo đỏ chúng ta là phổ độ chúng sinh thiên hạ sớm ngày thoát khỏi bể khổ, nhưng nếu ngay cả người thân thuộc nhất của chúng ta cũng không thể chăm lo được, làm sao nói đến chuyện phổ độ chúng sinh thiên hạ?"

Loan Loan nghe nói như vậy tỏ ra hết sức vui mừng, nhướng mày với Bạch Long Sứ, nói: "Không ngờ Tiểu Bạch Trùng như anh cũng khá thông minh đấy".

Tiểu Bạch Long không trả lời Loan Loan, mà tiếp tục nói với giáo chủ giáo phái áo đỏ: "Có điều, đối với người được chọn để rời núi, thuộc hạ cho rằng, tuy tu vi của công chúa Loan Loan đạt yêu cầu, nhưng lại quá ham chơi, tính tình cũng cần chờ mài giũa thêm".

"Vì lý do ổn thỏa, thuộc hạ đề nghị để cho Ba Ác Ma đi, chắc chắn có thể giết chết hung thủ trả thù xả hận cho Thất hoàng tử!"

Loan Loan vừa nghe thấy lời này lập tức không vui, bất mãn nói với Bạch Long Sứ: "Tiểu Bạch Trùng, anh nói bậy nói bạ gì ở đây hả, anh sợ tôi lập công lấn át anh phải không, Ba Ác Ma có gì tốt, giáo phụ, bố đừng nghe Tiểu Bạch Trùng này nói lung tung...”
"Im miệng!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.