Chương trước
Chương sau
Tiểu Bạch Long lại bình tĩnh: "Tôi cũng không vô vị đến mức giữ một bài viết suốt hai mươi năm chỉ để tìm người khác tiêu khiển”.

"Hơn nữa, nếu trò chơi này đã bắt đầu, cho dù anh muốn rút cũng không được”.

Diệp Vĩnh Khang cau mày nói: "Ông đây ghét nhất là có người lợi dụng điểm yếu để uy hiếp, nếu tôi không chơi thì sao?"

Tiểu Bạch Long: "Vậy thì tùy anh, bởi vì thử thách thứ hai tôi đưa ra cho anh là đối phó với sự trả thù của giáo phái áo đỏ”.


"Nói thật cho anh biết, thân phận thật sự của Dognun là con nuôi thứ bảy của giáo chủ giáo phái áo đỏ”.

"Anh giết chết con nuôi của giáo chủ giáo phái áo đỏ, anh cho rằng bọn họ sẽ bỏ qua cho anh sao?"

Diệp Vĩnh Khang: "Sao bọn họ biết là tôi làm?"

Tiểu Bạch Long: "Bởi vì tôi sẽ thông báo cho bọn họ”.

Diệp Vĩnh Khang cạn lời

Tiểu Bạch Long gửi icon cười trộm.

Diệp Vĩnh Khang: "Ông nội nhà anh, con bà anh, con mẹ anh, đừng để tôi biết được anh là ai!"

Tàng Địa Phật Quốc.

Một đại điện được trang hoàng lộng lẫy, bên trong xa hoa khiến người ta phải chép miệng, sàn và cột nhà đều được dát vàng, bên trên còn khảm đủ loại đá quý khác nhau.

Những bức tường xung quanh đều là tranh thần linh ác quỷ, mang đậm màu sắc tín ngưỡng.

Một nhóm người mặc áo choàng đỏ xếp thành hai hàng ngay ngắn, chỉnh tề.

Trên chiếc ghế chạm khắc bằng vàng phủ da hổ trắng ngay phía trên đại điện, là một người đeo chiếc mặt nạ sắt, mặc áo choàng đỏ được dệt từ những sợi tơ vàng, tay cầm một cây tích trượng màu vàng.

Người này là giáo chủ giáo phái áo đỏ bí ẩn nhất trong lời đồn!

"Làm sao vậy, bị câm hết rồi à, không phải bình thường ai cũng nói nhiều sao?"

Giáo chủ giáo phái áo đỏ dùng cây tích trượng đập mạnh xuống sàn nhà, giọng nói khàn khàn, sắc bén như giấy nhám cọ vào thủy tinh, khiến người ta nghe vô cùng khó chịu.

Nhóm giáo phái áo đỏ phía dưới sửng sốt, cúi đầu không dám nói.

Thực ra không phải bọn họ bất tài, những người có thể đứng ở đây trong đại điện này, ai ai cũng đều là tinh anh kiệt xuất của giáo phái áo đỏ, cử bừa ra một người cũng tuyệt đối không phải là người thường.

Có điều chuyện lần này quá đặc biệt, bọn họ vừa nhận được tin Thất hoàng tử Dognun đã bị sát hại trong lúc làm nhiệm vụ!

Việc này đối với giáo phái áo đỏ mà nói chắc chắn là một việc kinh thiên động địa!

Giáo chủ giáo phái áo đỏ có bảy người con nuôi, tất cả đều giữ những chức vụ quan trọng trong giáo phái.

Thất hoàng tử - Dognun là người đặc biệt nhất trong số bảy người con nuôi, tuy sức chiến đấu yếu nhất trong bảy hoàng tử nhưng đầu óc lại thông minh nhất, rất được lòng giáo chủ.

Trong những năm qua, cậu ta luôn mai danh ẩn tích, ở bên ngoài đóng giả là một người bình thường, giúp giáo phái áo đỏ thu thập vô số thông tin quan trọng, hoàn thành vô số nhiệm vụ quan trọng, phải gọi là công lao lẫy lừng.

Giáo chủ giáo phái áo đỏ cũng có ý định để cậu ta ngồi vào vị trí người kế tục, có thể nói là có tương lai đầy hứa hẹn.

Thế nhưng bây giờ lại đột nhiên bị giết, chuyện này đã đủ để gây ra một trận kinh thiên động địa chưa từng có trong giáo phái áo đỏ!

Tuy rằng giáo chủ tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng ai cũng biết lúc này lửa giận trong lồng ngực ông ta đã bùng lên đến cực điểm!

Vào thời khắc như vậy, dù cho ai nói sai chỉ nửa lời cũng rất dễ rước họa vào thân, nên nếu không chắc chắn tuyệt đối chẳng ai dám nói bừa mà.

"Sotal, ông nói đi!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.