Tiểu Bạch Long lại bình tĩnh: "Tôi cũng không vô vị đến mức giữ một bài viết suốt hai mươi năm chỉ để tìm người khác tiêu khiển”.
"Hơn nữa, nếu trò chơi này đã bắt đầu, cho dù anh muốn rút cũng không được”.
Diệp Vĩnh Khang cau mày nói: "Ông đây ghét nhất là có người lợi dụng điểm yếu để uy hiếp, nếu tôi không chơi thì sao?"
Tiểu Bạch Long: "Vậy thì tùy anh, bởi vì thử thách thứ hai tôi đưa ra cho anh là đối phó với sự trả thù của giáo phái áo đỏ”.
"Nói thật cho anh biết, thân phận thật sự của Dognun là con nuôi thứ bảy của giáo chủ giáo phái áo đỏ”.
"Anh giết chết con nuôi của giáo chủ giáo phái áo đỏ, anh cho rằng bọn họ sẽ bỏ qua cho anh sao?"
Diệp Vĩnh Khang: "Sao bọn họ biết là tôi làm?"
Tiểu Bạch Long: "Bởi vì tôi sẽ thông báo cho bọn họ”.
Diệp Vĩnh Khang cạn lời
Tiểu Bạch Long gửi icon cười trộm.
Diệp Vĩnh Khang: "Ông nội nhà anh, con bà anh, con mẹ anh, đừng để tôi biết được anh là ai!"
Tàng Địa Phật Quốc.
Một đại điện được trang hoàng lộng lẫy, bên trong xa hoa khiến người ta phải chép miệng, sàn và cột nhà đều được dát vàng, bên trên còn khảm đủ loại đá quý khác nhau.
Những bức tường xung quanh đều là tranh thần linh ác quỷ, mang đậm màu sắc tín ngưỡng.
Một nhóm người mặc áo choàng đỏ xếp thành hai hàng ngay ngắn, chỉnh tề.
Trên chiếc ghế chạm khắc bằng vàng phủ da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635094/chuong-1492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.