Chương trước
Chương sau
Sau lưng đột nhiên truyền tới giọng nói Diệp Vĩnh Khang.

Lý Thanh Từ sửng sốt, nhất thời vui vẻ nói: “Anh… Anh…”

“Tôi tôi, tôi cái khỉ gì, đừng có kinh ngạc như thế, chỉ mấy con cá nho nhỏ sao có thể làm tôi bị thương được”.

Diệp Vĩnh Khang dửng dưng đáp lại.


Lý Thanh Từ vừa mừng vừa sợ, nghe giọng điệu của Diệp Vĩnh Khang có thể thấy anh thật sự không có chuyện gì.

Nhưng Lý Thanh Từ vẫn nghĩ mãi không ra, làm sao anh có thể thoát thân an toàn khi đối mặt với bảy tám cây súng lục đang bắn trên một hành lang chật hẹp như thế?

Hơn nữa, thời gian còn chưa đến mười giây nữa, thật sự quá khó tin!

Nhưng mà lúc này cũng không phải lúc để nghĩ mấy chuyện này.

Hai người nhanh chóng bò đến đoạn cuối của ống thông gió, sau đó nhảy xuống phòng VIP.

“Lý Toàn!”

Lý Thanh Từ đột nhiên phát hiện Lý Toàn đang nằm trên đất!

Cẩn thận kiểm tra một phen mới thấy, Lý Toàn chỉ bất tỉnh.

“Lý Toàn, tỉnh lại đi!”

Lý Thanh Từ bấm nhân trung cậu ta, chỉ chốc lát sau, Lý Toàn đã mơ mơ màng màng tỉnh lại: “Sao thế, sao tôi lại ngủ…”

“Không đúng!”

Lý Toàn đột nhiên nghĩ tới việc gì: “Hai người… Hai người hoàn thành nhiệm vụ rồi à?”

Lý Thanh Từ gật đầu: “Đã tìm được chày kim cương rồi, phần lớn chính là công lao của cậu. Nếu không nhờ vào tin tình báo chính xác của cậu thì chúng tôi cũng không thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ như vậy”.

“Nhưng, những bảo vệ kia…”

Lý Toàn tràn đầy vẻ nghi ngờ.

Lý Thanh Từ cười nói: “Yên tâm đi, những bảo vệ đó…”

“Chúng ta mau chạy thôi, phải chạy thoát trước khi bọn chúng tới, bây giờ chúng vẫn không biết chúng ta đột nhập từ đâu mà thần không biết quỷ không hay”.

Không đợi Lý Thanh Từ nói hết, Diệp Vĩnh Khang nhanh chóng tiếp lời.

Sau đó anh nhìn Lý Toàn, hỏi: “Còn cậu nữa, sao cậu lại đột nhiên ngất xỉu?”

Lý Toàn giơ tay sờ cổ, cau mày: “Tôi cũng không biết nữa, ban nãy tôi đi vệ sinh thì cảm thấy có người đánh lén phía sau, sau đó thì tôi không biết gì cả”.

Lý Thanh Từ hơi nhíu mày: “Là ai làm? Sao hắn lại ra tay với cậu?”

Lý Toàn lắc đầu: “Không biết, bản thân tôi cũng mơ mơ hồ hồ, không hay rồi, chắc chắn trên thuyền còn có người biết thân phận chúng ta!”

“Nói không chừng, bọn họ đã biết chày kim cương rơi vào tay chúng ta rồi, mau rút lui thôi!”



Dứt lời, Lý Toàn dẫn đầu xoay người chạy ra cửa.

Nhưng ngay khi cậu ta chuẩn bị mở cửa ra thì Diệp Vĩnh Khang đột nhiên bước nhanh lên trước, nhanh như chớp vươn tay bắt lấy cổ áo đối phương kéo về phía sau.
Một tiếng xoẹt vang lên, cổ áo Lý Toàn bị xé ra trong nháy mắt, một sợi dây chuyền chày kim cương màu đồng cổ bất ngờ xuất hiện trước ngực cậu ta!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.