Chương trước
Chương sau
Sau khi nhìn thấy con quái vật này, Lâm Quốc Thư – người đã bị kéo sang một bên, đột nhiên kinh hãi gầm lên: “Chú hiểu rõ Địa Tàng hơn anh, nếu như thả nó ra, hậu quả chú biết rất rõ!”

“Ông đây không quan tâm nhiều như vậy!”

Ý thức của Lâm Sư Hổ lúc này đã hoàn toàn bị cơn hận và sự tức giận xâm chiếm, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Vĩnh Khang, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cho dù là hậu quả gì, tao cũng sẽ phải báo thù cho Bắc Nhi của tao!”

Nói xong, Lâm Sư Hổ đột nhiên vươn một cánh tay ra móc vào sợi dây kim loại trên cổ của Địa Tàng.


“Không!”

Lâm Quốc Thư hét lên một tiếng đầy tuyệt vọng.

Cạch!

Cùng lúc đó, Lâm Sư Hổ đã cởi sợi dây trên cổ của Địa Tàng ra.

Bùm!

Ngay lập tức, một luồng sát khí càng thêm dữ dội bộc phát từ cơ thể của Địa Tàng, những hộ vệ xung quanh của nhà họ Lâm thậm chí bắt đầu ôm bụng nôn mửa.

Tần Đại Dạ và Thiên Diệp Nhi cũng tỏ ra kinh hoàng.

“Con quái vật ở đâu ra, nhận một đấm của ông đi!”

Tần Đại Dạ cũng bị áp lực của luồng sát khí mạnh mẽ này làm cho nghẹt thở, đành phải hét lên một tiếng rồi lao về phía trước.

Thiên Diệp Nhi ở bên cạnh cũng nhanh chóng di chuyển, lao về phía trước.

Grừ!

Lúc này, Địa Tàng đột nhiên gầm lên một tiếng như sấm, một làn sóng âm thanh cực kỳ mạnh mẽ quét về phía Tần Đại Dạ và Thiên Diệp Nhi như một cơn thủy triều.

Bùm!

Hình bóng của hai người va chạm kịch liệt với sóng âm, phát ra một âm thanh vô cùng lớn như tiếng sấm!

Soạt!

Cơ thể của hai người cũng bị sóng âm thanh đáng sợ này làm cho bay ngược trở lại, lòng bàn chân của họ tạo thành bốn vết hằn rõ ràng trên phiến đá xanh lớn và cứng.

“Mẹ kiếp!”

Tần Đại Dạ tức giận nghiến răng ket két, từ trước đến giờ hắn chưa từng chịu thiệt như vậy, bị người khác đánh bật trở lại mà không hề đến gần.

Thiên Diệp Nhi ở bên cạnh sắc mặt cũng đanh lại, đây là lần đầu tiên cô ấy gặp phải một con quái vật có nội lực mạnh mẽ như vậy.

Ngay khi hai người đang định tiếp tục lao về phía trước, Diệp Vĩnh Khang đột nhiên nhẹ giọng nói: “Lui xuống trước đi, hai người không phải đối thủ của nó đâu”.

Nói xong Diệp Vĩnh Khang chậm rãi tiến lên trước hai bước, nhìn chằm chằm Địa Tàng vài giây, khẽ gật đầu, sau đó móc ngón tay về phía Địa Tàng.

Tần Đại Dạ và Thiên Diệp Nhi ở bên cạnh cũng từ từ lui về khoảng cách vài mét, vẻ mặt nghiêm trọng.

Bởi vì họ chưa từng thấy Diệp Vĩnh Khang nghiêm túc coi trọng đối phương như vậy.

Điều này cho thấy lần này Diệp Vĩnh Khang đã gặp phải đối thủ thực sự!

Đôi mắt xanh lục của Địa Tàng cũng dán chặt vào người Diệp Vĩnh Khang, dường như gã cũng cảm thấy được mùi nguy hiểm từ người đối phương.

Ngay lập tức, Địa Tàng bắt đầu từ từ tiến về phía trước.

Động tác của gã cứng đơ và chậm chạp, giống như một thây ma đang đi trong phim vậy.

Mỗi bước đi về phía trước, bầu không khí tại hiện trường lại trở nên trầm mặc hơn một chút, ngay cả Tần Đại Dạ và Thiên Diệp Nhi ở cách đó không xa cũng cảm thấy hô hấp vô cùng khó khăn.

Chưa kể đến những hộ vệ nhà họ Lâm ở bên cạnh đều tái mặt, có nhiều người còn ngất xỉu tại chỗ vì thiếu dưỡng khí.

Cuộc chiến sắp bắt đầu!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.