Cho dù sự thật đã xảy ra ngay trước mắt, nhưng rất nhiều người vẫn không muốn tin!
Bởi vì chuyện này đối với bọn họ mà nói quả thực quá mức khó tin.
“Thằng nhóc cậu nếu còn tiếp tục lười biếng như vậy thì sớm muộn cũng có ngày bị đánh tàn phế!”
Diệp Vĩnh Khang lại tỏ vẻ rất không vừa lòng, cau mày răn dạy với Tần Đại Dạ một câu.
Sau khi bị sắp xếp đến nhà trẻ làm bảo vệ, suốt ngày Tần Đại Dạ không ngủ thì đi hâm nóng tình cảm với mấy cô giáo trẻ tuổi trong trường.
Cánh tay kỳ lân tia chớp mà hắn vẫn tự hào cũng không chú tâm tập luyện, nếu không, uy lực của cú đấm vừa nãy tạo ra, tuyệt đối không chỉ có một chút nhỏ như vậy.
“Tôi biết rồi anh Diệp, tôi cũng không ngờ lại thụt lùi nhanh như vậy”.
Tần Đại Dạ cũng tỏ ra đặc biệt không hài lòng với cú đánh vừa nãy, nếu đổi lại là sức chiến đấu bình thường của hắn thì vừa rồi sau khi tên mập bị đánh trúng, cả người từ trên xuống dưới và lục phủ ngũ tạng phải bị chấn động mạnh, vỡ nát trong nháy mắt, mất mạng ngay tại chỗ mới đúng.
Nhưng vậy mà hắn còn bay lên trên mười mấy mét, hơn nữa rơi xuống đất còn co giật hai phát mới chết, đây đúng là thất bại của Tần Đại Dạ.
“Xem ra, tao đã đánh giá thấp mày rồi!”
Ánh mắt như dã thú của Lâm Sư Hổ nhìn chằm chằm Diệp Vĩnh Khang, ông ta không ngờ rằng bên cạnh đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635038/chuong-1436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.