Chương trước
Chương sau
Diệp Vĩnh Khang nói xong liền đứng dậy, chậm rãi đi về phía cửa.

Lâm Quốc Thư cũng nhanh chóng đứng dậy để tiễn họ.

Rừm rừm...

Họ vừa đi tới sân trước, ngoài cổng đột nhiên vang lên tiếng động cơ.


"Thôi xong, chú hai đã quay về!"

Lâm Quốc Thư biến sắc, vội vàng nói: "Cậu Diệp, lát nữa cậu tuyệt đối đừng nhắc tới Lâm Đông, chỉ cần nói cậu là khách của tôi, nhất định phải nhớ lấy!"

"Anh, tra được hung thủ rồi!"

Lâm Quốc Thư vừa nói xong, Lâm Sư Hổ đã sải bước đi vào, trong mắt bừng bừng lửa giận và tàn nhẫn, nghiến răng nghiến lợi: "Em vừa nhận được tin, kẻ chủ mưu là một tên khốn tên Diệp Vĩnh Khang đến từ Giang Bắc! "

"Anh, bây giờ đã tra được hung thủ rồi, em lập tức dẫn người đi băm vằm tên khốn kia rồi san bằng Giang Bắc, báo thù cho Bắc Nhi của em!"

"Chú hai, chú đừng kích động, tôi nghĩ chuyện này nên bàn bạc kỹ lưỡng thì tốt hơn!"

Trán Lâm Quốc Thư lấm tấm mồ hôi, vội nói: "Đây không phải là chuyện nhỏ, liên quan đến cả nhà họ Lâm của chúng ta......”

"Bàn bạc kỹ lưỡng cái rắm!"

Lâm Sư Hổ tức giận nói: "Anh, đầu của của anh bị kẹt vào cửa rồi à?”

"Lần này không chỉ có Lâm Bắc chết, mà cả Lâm Đông con trai anh cũng bị tên khốn đó giết chết!"

"Giờ đã tra ra hung thủ thực sự, lã nào anh không phải muốn báo thù cho Lâm Đông sao?"

Lúc này đầu óc Lâm Quốc Thư vô cùng rối bời, không biết phải giải quyết chuyện này như thế nào.

Đối mặt với Lâm Sư Hổ đang vô cùng tức giận, đừng nói là anh trai của ông ta, cho dù thần tiên có tới, có lẽ cũng không thể giữ được ông ta.

"Tóm lại chuyện này anh không đồng ý, không ai được phép đi!"

Lâm Quốc Thư hét lớn, chỉ có thể dùng biện pháp cứng rắn.

Lâm Sư Hổ ngây người, đột nhiên lạnh lùng cười khẩy: "Anh, em không biết tại sao anh lại trở nên như vậy. Con trai của mình bị người ta giết, anh còn có thể làm như không có chuyện gì”.

"Được, Lâm Đông là con trai của anh, anh muốn thế nào em cũng không quản được, nhưng em nhất định phải báo thù cho Bắc Nhi - con trai em!"

"Về phần anh có đồng ý hay không, hoàn toàn không quan trọng, anh cho rằng đội hộ vệ nhà họ Lâm nghe lời anh hay nghe lời em?"

Nói xong, Lâm Sư Hổ lập tức hô to: "Đội hộ vệ nhà họ Lâm, tập hợp!"



Rầm rầm…

Một đám hộ vệ mặc đồ đen nhà họ Lâm xông vào từ bốn phương tám hướng, bừng bừng sát khí đứng chật kín trong sân.

“Mấy người…”

Lâm Quốc Thư vừa cuống vừa bực, trên trán đầm đìa mồ hôi lạnh to như hạt đậu.

Thật ra ông ta biết việc đội hộ vệ nhà họ Lâm nghe theo lệnh Lâm Sư Hổ chứ không nghe theo người làm gia chủ là ông ta từ lâu.

Có điều ông ta vẫn luôn không so đo, dù gì cũng đều là anh em ruột thịt, nghe ai thì cũng như nhau.
Thế nhưng tình hình lúc này lại không giống như thường lệ, chỉ sơ suất chút thôi thì cả nhà họ Lâm đều sẽ sụp đổ trong nháy mắt!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.