Diệp Vĩnh Khang nói xong liền đứng dậy, chậm rãi đi về phía cửa.
Lâm Quốc Thư cũng nhanh chóng đứng dậy để tiễn họ.
Rừm rừm...
Họ vừa đi tới sân trước, ngoài cổng đột nhiên vang lên tiếng động cơ.
"Thôi xong, chú hai đã quay về!"
Lâm Quốc Thư biến sắc, vội vàng nói: "Cậu Diệp, lát nữa cậu tuyệt đối đừng nhắc tới Lâm Đông, chỉ cần nói cậu là khách của tôi, nhất định phải nhớ lấy!"
"Anh, tra được hung thủ rồi!"
Lâm Quốc Thư vừa nói xong, Lâm Sư Hổ đã sải bước đi vào, trong mắt bừng bừng lửa giận và tàn nhẫn, nghiến răng nghiến lợi: "Em vừa nhận được tin, kẻ chủ mưu là một tên khốn tên Diệp Vĩnh Khang đến từ Giang Bắc! "
"Anh, bây giờ đã tra được hung thủ rồi, em lập tức dẫn người đi băm vằm tên khốn kia rồi san bằng Giang Bắc, báo thù cho Bắc Nhi của em!"
"Chú hai, chú đừng kích động, tôi nghĩ chuyện này nên bàn bạc kỹ lưỡng thì tốt hơn!"
Trán Lâm Quốc Thư lấm tấm mồ hôi, vội nói: "Đây không phải là chuyện nhỏ, liên quan đến cả nhà họ Lâm của chúng ta......”
"Bàn bạc kỹ lưỡng cái rắm!"
Lâm Sư Hổ tức giận nói: "Anh, đầu của của anh bị kẹt vào cửa rồi à?”
"Lần này không chỉ có Lâm Bắc chết, mà cả Lâm Đông con trai anh cũng bị tên khốn đó giết chết!"
"Giờ đã tra ra hung thủ thực sự, lã nào anh không phải muốn báo thù cho Lâm Đông sao?"
Lúc này đầu óc Lâm Quốc Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635034/chuong-1432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.