“Hê hê, đó gọi là sự hấp dẫn về nhân cách”.
Tần Đại Dạ nở nụ cười vô cùng tự hào.
Diệp Vĩnh Khang và Thiên Diệp Nhi ngồi phía trước cũng chỉ đành thở dài với tên này, cũng không biết nên nói gì với hắn.
Vì Tần Đại Dạ nói quá đúng, tên này không chú trọng vẻ bề ngoài, trông không sạch sẽ, còn khá luộm thuộm.
Nhưng lại có khả năng tán gái xuất hóa nhập thần, chỉ cần là cô gái được hắn nhắm trúng thì tán đến đâu đổ đến đấy.
Từ sau khi Diệp Vĩnh Khang sắp xếp cho hắn làm bảo vệ nhà trẻ, âm thầm bảo vệ sự an toàn cho Diệp Tiểu Trân thì tên này càng như cá gặp nước, vui mừng khôn xiết.
Chỉ mới mấy tháng ngắn ngủi mà các giáo viên nữ trong nhà trẻ trẻ đẹp một chút, chỉ riêng những người Diệp Vĩnh Khang biết thì đã có mấy người trồng cây si với hắn.
Nhưng Diệp Vĩnh Khang cũng không can thiệp quá nhiều vào chuyện của Tần Đại Dạ, vì cánh tay kỳ lân tia chớp của tên này vốn dĩ là một môn công phu kích thích ngọn lửa tà ác.
Chỉ cần hắn đừng làm chuyện gì không có tình người, với tiền đề là cả hai đều bằng lòng thì chuyện này cũng không vi phạm quy tắc của Điện Long Thần.
“Diệp Nhi, sao rồi, nghe Huyền Trúc nói bây giờ cô là cánh tay trái, cánh tay phải của cô ấy, đã có thể một mình chống đỡ thay cô ấy rồi”.
Diệp Vĩnh Khang vừa lái xe vừa cười hỏi.
“Chị Huyền Trúc nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635024/chuong-1422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.