Cũng may Tần Hạc chỉ bị thương ngoài da, không nguy hiểm đến tính mạng.
“Huyền Trúc, em trông chừng lão Tần, anh đi làm chút chuyện”.
Ánh mắt Diệp Vĩnh Khang lóe lên sự u ám, chậm rãi rơi vào người lão ăn mày đang nằm la liệt trên mặt đất, hoàn toàn mất đi sức phản kháng.
Lão ăn mày này suýt chút nữa đã giết chết Tần Hạc, thậm chí còn suýt làm liên lụy đến vợ và con gái anh, đây đều là những người quan trọng nhất đối với Diệp Vĩnh Khang.
Vì vậy anh nhất định phải khiến lão ăn mày này chết một cách thê thảm nhất!
Hơn nữa anh cần biết rằng lão ăn mày này vì sao lại ra tay với họ.
Nhưng thật đáng tiếc, Diệp Vĩnh Khang vừa bước đến bên cạnh lão ăn mày, lão ăn mày vì bị thương quá nặng, đầu ngẹo sang một bên, chớp mắt đã không còn hơi thở rồi.
“Lần này hời cho ông đấy!”
Diệp Vĩnh Khang nắm chặt tay, thầm hối hận vì vừa rồi ra đòn quá mạnh đã khiến lão ăn mày được chết một cách dễ dàng như vậy.
“Vĩnh Khang”.
Hạ Huyền Trúc ở phía sau khẽ hét lên một tiếng, Diệp Vĩnh Khang quay người lại, hai người lập tức nhìn nhau mỉm cười, không cần nói nhiều lời, mọi thứ diễn ra trong im lặng.
Một nụ cười, một ánh mắt là đủ!
“Hừ, bố mẹ, hai người không thèm quan tâm đến con. Quả nhiên hai người mới là chân ái, con chỉ là ngoài ý muốn thôi!”
Lúc này, giọng nói tức giận của Diệp Tiểu Trân đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635012/chuong-1410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.