Chương trước
Chương sau
Người bên kia có chút kinh ngạc khi nhìn thấy Hạ Huyền Trúc nhưng sau đó lại nhanh chóng nở nụ cười đầy răng vàng: “Cô chính là cô Hạ à, ha ha, quả nhiên rất xinh đẹp, cậu Diệp quả là có phúc phận mà”.

Hạ Huyền Trúc bối rối hỏi: “Xin hỏi ông là? Tần Hạc đâu?”

Lão ăn mày bật cười nói: “Cậu ấy ở đây này”.


Nói xong xoay camera về một góc.

Khi Hạ Huyền Trúc nhìn thấy cảnh tượng trên màn hình, cô lập tức hét lên vì sợ hãi!

Chỉ thấy Tần Hạc bê bết máu, treo lơ lửng trên không trung, bên dưới là tiếng máy nghiền ầm ầm!

Bên cạnh máy nghiền còn có rất nhiều thịt băm!

“Có chuyện gì vậy!”

Diệp Vĩnh Khang nghe thấy tiếng hét lập tức lao ra khỏi phòng bếp.

Khi nhìn thấy cảnh tượng trên màn hình, anh vô cùng kinh ngạc, tức giận nói: “Ông là ai?”

Lão ăn mày trong màn hình bật cười he he, nói: “Cậu Diệp, rất hân hạnh. Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là bây giờ tôi mời cậu cùng với vợ và con gái yêu quý của cậu đến đây cùng kết thúc một trò chơi”.

“Đương nhiên, nếu như cậu không tới, tôi sẽ tìm đến tận nơi, hơn nữa còn mang theo đống thịt của bạn cậu, đến lúc đó chúng ta cùng nhau gói bánh bao ăn nhé ha ha ha”.

Diệp Vĩnh Khang nghiến răng nói: “Nghe đây, tôi không cần biết ông là ai, tốt nhất lập tức thả bạn của tôi ra!”

Lão ăn mày cười lớn: “Xem ra tính cách của cậu Diệp không được tốt lắm, tôi chỉ nói đến đây thôi”.

“Trong vòng hai mươi phút nữa, tôi muốn nhìn thấy cậu, cùng với vợ và con gái cậu đồng thời xuất hiện, nếu không, cho dù là vi phạm quy tắc trò chơi cũng sẽ bị trừng phạt. Hi vọng lát nữa cậu sẽ không khiến tôi thất vọng”.

Sau khi nói xong, lão ăn mày liền trực tiếp tắt video.

“Khốn kiếp!”

Diệp Vĩnh Khang bóp chặt nắm đấm tức giận, Tần Hạc trong video đang hấp hối, đống thịt băm ở bên cạnh máy nghiền chứng tỏ lão ăn mày không phải đang dọa dẫm!

“Huyền Trúc, Tần Hạc là bạn của anh, cho nên…”

Khi Diệp Vĩnh Khang mới nói được một nửa, Hạ Huyền Trúc vội vàng nói: “Đừng nói gì nữa, chỉ có hai mươi phút, hơn nữa em thấy dáng vẻ của Tần Hạc sắp không ổn rồi!”

Trong mắt Diệp Vĩnh Khang tràn đầy cảm động và cảm kích: “Vậy anh qua đó trước, em đợi ở nhà, yên tâm, anh nhất định sẽ bình an quay về!”

Nói xong Diệp Vĩnh Khang vội vàng lao ra ngoài.

“Mà này, vừa rồi người đó nói muốn em và Tiểu Trần cùng tới, nếu không ông ta sẽ…”

Hạ Huyền Trúc đột nhiên nhớ tới lời dặn của lão ăn mày.

Nhưng Diệp Vĩnh Khang không quay đầu lại nói: “Tần Hạc là bạn của anh, anh nhất định sẽ tới đó cứu anh ta, nhưng anh sẽ không bao giờ để liên lụy đến em và Tiểu Trân”
Nói xong thân hình của Diệp Vĩnh Khang đã biến mất ở ngoài cửa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.