“Đống thịt nghiền này chính là phần thưởng cho cậu khi vượt qua cửa ải đấy, ha ha ha ha ha!”
Tần Hạc lúc này đã hoàn toàn mất đi lý trí, muốn xông lên đánh lão ăn mày, nhưng mới đi được hai bước, anh ta đột nhiên ngã nhào xuống đất.
Cơ thể anh ta lúc này đến việc đi lại cũng không còn đủ sức nữa rồi.
Lão ăn mày nhảy từ trên tầng hai xuống, cười nói: “Yên tâm, tạm thời cậu chưa chết được đâu. Đợi sau khi trò chơi kết thúc tôi sẽ giúp bố con cậu đoàn tụ”.
Vừa nói vừa lấy điện thoại trong người Tần Hạc ra mở lịch sử cuộc gọi: “Anh Diệp này chính là Diệp Vĩnh Khang đúng không, he he, trò chơi tiếp tục”.
Lúc này Diệp Vĩnh Khang đang vui vẻ ăn uống với Hạ Huyền Trúc ở nhà.
Hôm nay hiếm khi Hạ Huyền Trúc tan ca sớm, Diệp Vĩnh Khang đích thân xuống bếp, làm một bàn toàn đồ ăn ngon cho vợ.
Tiểu Trân thì đã ăn ở trường, vì vậy Trương Hoa Phương ở trên tầng kèm cô bé làm bài tập, cố ý cho đôi trẻ có không gian riêng tư một chút.
“Em làm gì vậy, bỏ xuống đi, dọn dẹp bát đĩa là chuyện mà em có thể làm được sao, bỏ xuống cho anh, đừng giành việc của anh nữa!”
Sau khi hai người vui vẻ dùng bữa xong, Hạ Huyền Trúc đứng dậy dọn dẹp bát đĩa một cách rất tự nhiên nhưng lại bị Diệp Vĩnh Khang kịch liệt ngăn lại.
Hạ Huyền Trúc không biết nên cười hay nên khóc: “Hai chúng ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635004/chuong-1402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.