Hơn nữa, Tần Long Tượng còn mở một nơi chuyên thu nhận người ở Biên Nam, cho nên từ trước tới giờ ở Biên Nam không có ăn mày.
“Khà khà, Tần Gia thật tinh mắt, tôi quả thực không phải người Biên Nam, nhưng cũng không ngăn cản tôi tìm một món đồ quan trọng từ Tần Gia”.
Lão ăn mày cười khà khà nói.
Tần Long Tượng khẽ nhíu mày, cảm thấy chuyện này không đúng lắm: “Ông muốn tìm gì ở tôi?”
Lão ăn mày nhe hàm răng vàng, chỉ vào đầu của Tần Long Tượng: “Tôi muốn mượn cái đầu của ông để dùng”.
“Mẹ kiếp, lão già điên, muốn chết à?”
Mấy người đàn ông trung niên ngồi cũng bàn nghe thế, lập tức thẹn quá hóa giận, cầm lấy chai rượu đập vào mặt lão ăn mày.
Rầm rầm rầm!
Mấy chai rượu lập tức vỡ tan trên đầu lão ăn mày, rượu đã chảy xuống mái tóc bẩn và bết của lão ăn mày.
Nhưng lão ăn mày lại không hề hấn gì, trên gương mặt vẫn nở một nụ cười rất kỳ quái.
Tần Long Tượng lập tức ý thức được chuyện gì đó, vội vàng lớn tiếng nói: “Mau tránh ra!”
Mấy người đàn ông trung niên hơi ngạc nhiên, không đợi bọn họ kịp phản ứng, lão ăn mày đột nhiên ra tay!
Vút...
Chỉ thấy lão ăn mày vung tay lên, mấy người đàn ông trung niên lập tức ngã ngửa trên mặt đất mà không rên lên một tiếng nào, đôi mắt họ trợn trừng, bỗng nhiên có một vệt máu ở cổ họng, máu tươi chảy ra bên ngoài.
Nhìn thêm lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635000/chuong-1398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.