Bọn họ là tầng lớp tinh nhuệ của tinh nhuệ, họ hiểu rất rõ cảnh tượng vừa xảy ra có ý nghĩa như nào.
Ở khoảng cách bảy tám mét, đối mặt với sự bắn tỉa liên tục của súng máy tốc độ cao, một người sống sờ sờ nhưng lại không hề có chút tổn thương nào, chỉ riêng điểm này đã vượt qua tầm dự liệu của tất cả mọi người ở đây rồi.
Tuy nhiên đáng sợ nhất chưa phải cái này, là đối phương vẫn có thể vừa rút súng vừa bắn vừa tránh đạn bằng một loạt các động tác né tránh quân sự nhanh như chớp!
Hơn nữa mục tiêu là một hòn đá bay giữa không trung, cả ba phát đều trúng đích!
Điều này cho thấy nếu vừa rồi Hầu quân tướng muốn giết chết Vương Huyền Sách, anh có vô số cơ hội bất cứ lúc nào!
Một loạt các thao tác thần thánh như vậy, đối với đám người Vương Huyền Sách, không thể dùng từ sốc để miêu tả được nữa rồi.
Nửa tiếng sau.
“Ui đờ mờ, Lục Phong Thần, không ngờ rằng đầu bếp của anh ở đây đỉnh thật đấy. Nếu ngày nào đó đổi nghề, anh có thể trở thành người hướng dấn cho đầu bếp năm sao Michelin được đấy!”
Diệp Vĩnh Khang kinh ngạc thưởng thức một bàn lớn các món ăn.
Trên thực tế, trọng tâm của thực phẩm trong quân đội phải đầy đủ và cân đối về mặt dinh dưỡng, về mùi vị, miễn là không bị ngán là được rồi.
Nhưng không ngờ rằng đầu bếp ở đây lại có thể làm ra những món ăn không thua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634958/chuong-1356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.