Lúc này trên lầu đột nhiên truyền tới giọng nói: “Bà ơi, vừa nãy bố mẹ trần truồng đấu vật ở dưới nhà đấy”.
Diệp Vĩnh Khang: “…”
Hạ Huyền Trúc: “…”
Bữa sáng ngày hôm sau, bầu không khí vô cùng ngượng ngùng, mới ăn được một nửa, Hạ Huyền Trúc nói rằng phải mau chóng tới công ty, Diệp Vĩnh Khang cũng nói rằng phải đi ra ngoài ngay lập tức.
“Hai đứa đứng lại!”
Trương Hoa Phương đặt đũa xuống bàn: “Tiểu Trân, cháu lên tầng ăn đi, bà có chuyện muốn nói với bố mẹ”.
“Vâng ạ”.
Tiểu Trân ngoan ngoãn cầm bát đũa lên tầng.
“Hai đứa không có gì để nói à?”
Trương Hoa Phương gõ nhẹ lên bàn, giống như đang thẩm vấn tù nhân vậy.
Mặt Diệp Vĩnh Khang và Hạ Huyền Trúc đỏ bừng, cúi gằm đầu xuống, giống như học sinh tiểu học bị bắt quả tang làm chuyện xấu vậy.
“Mẹ, chúng con sai rồi”.
Giọng Hạ Huyền Trúc nhỏ như tiếng muỗi kêu.
“Sau này nhất định bọn con sẽ chú ý”.
Diệp Vĩnh Khang cũng vội vàng phụ họa thêm.
Trương Hoa Phương nhìn chằm chằm hai người họ một hồi, khẽ thở dài: “Mẹ cũng chỉ là đến đây ở một thời gian thôi, hai đứa là vợ chồng trẻ, bây giờ thời đại cũng khác chúng ta ngày xưa, tuổi trẻ đam mê sự kích thích, cái này mẹ có thể hiểu được”.
“Chỉ là khi hai đứa làm chuyện đó thì phải nghĩ tới trong nhà vẫn còn trẻ nhỏ chứ. Con nói xem bây giờ Tiểu Trân còn nhỏ không biết gì thì dễ qua mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634880/chuong-1278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.