Chương trước
Chương sau
Lúc này trên lầu đột nhiên truyền tới giọng nói: “Bà ơi, vừa nãy bố mẹ trần truồng đấu vật ở dưới nhà đấy”.

Diệp Vĩnh Khang: “…”

Hạ Huyền Trúc: “…”

Bữa sáng ngày hôm sau, bầu không khí vô cùng ngượng ngùng, mới ăn được một nửa, Hạ Huyền Trúc nói rằng phải mau chóng tới công ty, Diệp Vĩnh Khang cũng nói rằng phải đi ra ngoài ngay lập tức.


“Hai đứa đứng lại!”

Trương Hoa Phương đặt đũa xuống bàn: “Tiểu Trân, cháu lên tầng ăn đi, bà có chuyện muốn nói với bố mẹ”.

“Vâng ạ”.

Tiểu Trân ngoan ngoãn cầm bát đũa lên tầng.

“Hai đứa không có gì để nói à?”

Trương Hoa Phương gõ nhẹ lên bàn, giống như đang thẩm vấn tù nhân vậy.

Mặt Diệp Vĩnh Khang và Hạ Huyền Trúc đỏ bừng, cúi gằm đầu xuống, giống như học sinh tiểu học bị bắt quả tang làm chuyện xấu vậy.

“Mẹ, chúng con sai rồi”.

Giọng Hạ Huyền Trúc nhỏ như tiếng muỗi kêu.

“Sau này nhất định bọn con sẽ chú ý”.

Diệp Vĩnh Khang cũng vội vàng phụ họa thêm.

Trương Hoa Phương nhìn chằm chằm hai người họ một hồi, khẽ thở dài: “Mẹ cũng chỉ là đến đây ở một thời gian thôi, hai đứa là vợ chồng trẻ, bây giờ thời đại cũng khác chúng ta ngày xưa, tuổi trẻ đam mê sự kích thích, cái này mẹ có thể hiểu được”.

“Chỉ là khi hai đứa làm chuyện đó thì phải nghĩ tới trong nhà vẫn còn trẻ nhỏ chứ. Con nói xem bây giờ Tiểu Trân còn nhỏ không biết gì thì dễ qua mặt, nhưng đợi con bé lớn hơn một chút thì phải làm thế nào?”

“Mẹ, chúng con biết rồi, sau này nhất định sẽ chú ý”.

Đôi trẻ nhanh chóng thừa nhận lỗi lầm của mình.

Trương Hoa Phương xua tay nói: “Thật ra hôm nay chuyện chủ yếu mà mẹ muốn nói không phải chuyện này, hai đứa khi nào có thời gian thì đi kiểm tra sức khỏe đi”.

“Kiểm tra sức khỏe? Sao phải kiểm tra?”

Diệp Vĩnh Khang khó hiểu hỏi.

“Con nói xem!”

Trương Hoa Phương sắc bén nói: “Hai đứa các con sung sức như thế mà đến giờ mẹ vẫn chưa thấy bụng của Hạ Huyền Trúc có động tĩnh gì, sức khỏe hai đứa đừng có vấn đề gì đấy!”

Diệp Vĩnh Khang nghe xong ngẩn ra, sau đó lập tức phá lên cười ha ha: “Mẹ, mẹ đang mong chúng con có đứa thứ hai sao?”

“Chuyện này con đã bàn với Huyền Trúc rồi, Tiểu Trân vẫn còn nhỏ, đợi con bé lớn thêm chút nữa…”

“Đợi cái con khỉ ấy!”

Trương Hoa Phương tức giận nói: “Tiểu Trân bây giờ đã năm tuổi rồi. Nhìn khu biệt thự này đi, có bà già nào đi ra ngoài dạo chơi mà không một tay dắt đứa này, một tay đẩy đứa kia không?”

“Dù sao mẹ không quan tâm, trước cuối tuần hai đứa nhất định phải đến bệnh viện kiểm tra, nếu mà không được nữa thì để mẹ dắt hai đứa đi!”

Đôi trẻ vừa xấu hổ vừa ngại ngùng, bị Trương Hoa Phương càm ràm suốt nửa tiếng đồng hồ.

Vì hôm nay công ty phim ảnh có cuộc họp toàn thể nhân viên cho nên Diệp Vĩnh Khang và Hạ Huyền Trúc cùng tới công ty.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.