“Ồ, nói vậy thì mấy người được coi là dũng sĩ, cướp của người giàu chia cho người nghèo à?”
Diệp Vĩnh Khang nói xong liền liếc mắt nhìn đối phương, có thể thấy được đối phương không nói dối.
“Cũng không hẳn, anh em chúng tôi cũng không cao thượng như vậy”.
Anh Hổ thành thật trả lời: “Đối với những người như chúng tôi, sống ngày hôm nay hoàn toàn không biết còn có ngày mai hay không”.
“Vì vậy ngay sau khi chúng tôi nhận được tiền, chúng tôi sẽ tiêu nhanh nhất có thể, sống thêm ngày nào hay ngày ấy”.
“Hôm nay rơi vào tay cao thủ như anh, mấy anh em chúng tôi chỉ có thể coi là xui xẻo”.
Anh Hổ nói xong, đột nhiên dập đầu mấy cái với Diệp Vĩnh Khang: “Người anh em, hôm nay bại trong tay anh, Chu A Hổ tôi nhận”.
“Nhưng tôi vẫn muốn chiến đấu cho tôi với mấy người anh em của tôi này một chút. Chỉ cần hôm nay anh tha cho chúng tôi, sau này mấy cái mạng nát của chúng tôi đều là của anh!”
“Chỉ cần một câu của anh, bảo anh em chúng tôi làm gì cũng được!”
Diệp Vĩnh Khang bình thản nhìn thẳng vào mắt đối phương, sau đó cười nói: “Ông cũng khá thành thật đó”.
Sau khi nói xong, anh cầm một tờ giấy rồi viết mấy nét lên đó: “Tới địa chỉ này, gọi theo số điện thoại này, sẽ có người nói cho ông biết phải làm gì”.
Chu A Hổ bối rối cầm tờ giấy ghi số điện thoại liên lạc và địa chỉ: “Đây là…”
“Các người tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634873/chuong-1271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.