Chương trước
Chương sau
Trong lúc bất lực, anh chỉ đành dùng tay trái để tiếp chiêu, biến nó thành một con dao, chém vào móng vuốt sắt đen bóng của đối phương.

Keng!

Tiếng kim loại va chạm vang lên, Thiên Thứ đột nhiên cảm nhận được một luồng khí điên cuồng quét theo móng vuốt, cả người không khống chế được loạng choạng lùi về sau mấy bước, sau đó mới đứng vững lại được.


Nhưng ngoài sự bàng hoàng, một nụ cười đắc thắng nở trên khóe miệng của Thiên Thứ.

“Điện Chủ, xin hãy nhìn tay trái của ngài”.

Thiên Thứ tự tin mỉm cười.

Diệp Vĩnh Khang giơ tay trái lên nhìn, thấy toàn bộ lòng bàn tay của mình biến thành màu tím đen!

“Điện Chủ, móng vuốt sắt của tôi được làm bằng sắt thiên thạch cổ đại, được luyện hóa bởi kỳ độc của Miêu Cương. Tôi phải thừa nhận rằng sức chiến đấu của Điện Chủ vượt xa tầm dự liệu của tôi, nếu như là một cuộc đấu công bằng, cho dù có mười tôi cũng không phải là đối thủ của Điện Chủ”.

“Tuy nhiên Điện Chủ, ngài vẫn sơ ý quá rồi”.

Nói xong, Thiên Thứ lấy một lọ sứ nhỏ bằng quả trứng từ trong túi ra, cười nói: “Nhưng Điện Chủ không cần lo lắng, tôi có thuốc giải ở đây, nhưng tôi phải nói đến một điều kiện nhỏ, nhiệm vụ vũ khí di truyền lần này…”

Thiên Thứ mới nói được một nửa, sắc mặt lập tức đanh lại, hai con ngươi trong mắt lồi ra, vẻ mặt kinh ngạc không thể tin được!

Chỉ thấy lòng bàn tay màu tím sẫm của Diệp Vĩnh Khang, bắt đầu từ các khớp ngón tay đột nhiên bắt đầu từ từ trở lại trạng thái ban đầu với tốc độ có thể nhìn thấy được bằng mắt thường!

Chưa đầy mười giây, lòng bàn tay của Diệp Vĩnh Khang đã hoàn toàn khôi phục!

“Chuyện này…”

Thiên Thứ không thể tin được: “Điện Chủ đã chuẩn bị sẵn thuốc giải rồi sao?”

“Điện Chủ lần đầu tiên nhìn thấy bàn tay sắt của anh, làm sao có thể chuẩn bị thuốc giải trước được?”

Lúc này, Thiên Ảnh ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng, nhìn Thiên Thứ nói: “Nếu như đến chút bản lĩnh này cũng không có thì ngài ấy đã không phải là Điện Chủ của Điện Long Thần rồi”.

“Anh…”

Cơ thể Thiên Thứ bắt đầu run rẩy không thể kiểm soát được, lúc này anh ấy không thể dùng từ ngữ để diễn tả cảm xúc của mình.

Anh ấy hiểu rất rõ về bàn tay sắt làm bằng sắt thiên thạch cổ đại này của mình, đặc biệt là kỳ độc mà Miêu Cương luyện hóa bên trong.

Những loại kỳ độc này là thứ rất quý hiếm, mỗi thứ chỉ cần bỏ ra một hai giọt là đủ giết chết một bầy voi!

Nhưng Điện Chủ của Điện Long Thần có thể hoàn thành quá trình tự chữa lành mà không cần bất kỳ loại thuốc giải nào, chuyện này thật không thể tin được!

Sau khi bị sốc, Thiên Thứ đột nhiên cảm thấy sức lực trong người mình như bị rút hết, anh ấy yếu ớt ngồi khuỵu xuống mặt đất, từ từ vùi đầu vào giữa hai đầu gối.

Từ sau khi bị cho về nhà, anh ấy không lười biếng một ngày nào. Trong tình trạng bị mất một cánh tay, anh ây đã đặt ra cho mình những yêu cầu cao hơn và tạo ra cho mình một cách thức huấn luyện vô cùng tàn bạo.

Ngày qua ngày, năm qua năm, anh ấy không chỉ nhanh chóng khôi phục sức chiến đấu mà còn liên tiếp đột phá hai nút thắt cổ chai, khiến cho thực lực có bước nhảy vọt!
Anh ấy cứ nghĩ rằng với thực lực hiện tại của mình, anh ấy sẽ có thể thuyết phục Điện Chủ cho anh ấy hoàn thành nhiệm vụ vũ khí di truyền, từ đó lập công để quay trở lại Điện Long Thần.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.