Vậy mà lại bị một sợi dây xích làm cho nứt vỡ, sức mạnh này không thể đo lường được.
“Mao Nhất Trụ, cậu đưa hai người họ lui về khoảng cách an toàn đi!”
Đây là lần đầu tiên Diệp Vĩnh Khang cảm nhận được mối nguy hiểm từ sau khi trở về nước.
Sức mạnh của con quái vật ngay cả lựu đạn nổ cũng không bị thương này thật đáng kinh ngạc, vượt xa ngoài dự liệu của Diệp Vĩnh Khang.
Mao Nhất Trụ nhanh chóng kéo Trương Tịnh và Trần Tiểu Túy lui sang một bên.
Cả ba đều rất căng thẳng, đặc biệt là Trần Tiểu Túy, khi nhìn thấy cánh tay đầy máu của Diệp Vĩnh Khang, cô ấy lo lắng đến mức lấy tay che miệng.
Nhưng cô ấy không hề phát ra chút âm thanh nào, bởi vì cô ấy biết lúc này Diệp Vĩnh Khang cần tập trung cao độ, tất cả những gì cô ấy có thể làm là kiềm chế cảm xúc và yên lặng để Diệp Vĩnh Khang toàn tâm toàn ý cho trận chiến.
Gừ!
Con quái vật gầm lên, hai cánh tay đưa lên, hai sợi xích to dày đan vào nhau vung về phía Diệp Vĩnh Khang.
Diệp Vĩnh Khang không dám chống đỡ, chỉ có thể triển khai thân hình để đọ sức.
Sau khi né đòn tấn công của con quái vật hơn chục lần, cuối cùng Diệp Vĩnh Khang cũng bắt được điểm sơ hở của nó, trước khi hai sợi xích sắt kịp phát huy sức mạnh, bóng dáng của anh chớp nhoáng, giữa không trung đột nhiên khuỵu gối, hung hăng đập đầu gối vào đầu con quái vật!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634833/chuong-1231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.