Phán đoán của Diệp Vĩnh Khang rất chính xác, mảnh đạn bắn ra xung quanh quả nhiên không bắn tới vị trí bọn họ đang đứng, chỉ là có vài luồng khí không đáng gây hại cho cơ thể con người bay ra.
Nhưng Diệp Vĩnh Khang đột nhiên tỏ vẻ không thoải mái.
Bởi vì cảnh tượng trước mắt khiến anh hơi bất ngờ.
Ngoài việc bị ngọn lửa thiêu rụi, thứ đáng sợ kia không hề bị tổn hại đáng kể nào cả!
Tuy uy lực của hai quả lựu đạn này không quá mạnh, nhưng lại nổ ngay dưới chân nó, trong tình huống này, ngay cả một chiếc ô tô cũng phải nổ tung!
Vậy mà thứ đó không bị tổn thương ngoại trừ một số vết bỏng do lửa!
Ngay cả mảnh đạn cũng không thể cắm vào làn da bóng nhờn của nó.
Gừ!
Thứ đó quả nhiên là bị khiêu khích, sau khi gầm lên một tiếng khủng khiếp, toàn thân đột nhiên hung hăng lao về phía trước, đồng thời giơ một cánh tay lên, quét xích sắt to trên cánh tay sang ngang.
Với sức mạnh và tốc độ như vậy, Diệp Vĩnh Khang có thể tránh được, nhưng vấn đề là đám người Trần Tiểu Túy hoàn toàn không thể tránh né nổi!
Cho dù Diệp Vĩnh Khang muốn đẩy họ ra thì cũng không kịp.
Trong lúc bất lực, Diệp Vĩnh Khang chỉ đành giơ tay lên trước ngực, sẵn sàng đón nhận đòn không biết uy lực này.
Rầm!
Sợi xích to dày với sức mạnh ngàn cân đập vào hai cánh tay đang giơ lên của Diệp Vĩnh Khang.
Diệp Vĩnh Khang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634832/chuong-1230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.