“Anh còn gọi lung tung nữa tôi sẽ đuổi anh đi ngay lập tức!”
Trương Tịnh có vẻ đau đầu với người này, đập bàn tức giận quát.
“Ấy ấy đừng mà! Anh phấn khích quá thôi, lần sau nhất định sẽ chú ý, nhất định sẽ không gọi em như vậy nữa, được không bà xã Tịnh Tịnh?”
Người thanh niên gãi đầu cười nói.
“Anh…”
Lúc Trương Tịnh chuẩn bị nổi điên lên thì đột nhiên Diệp Vĩnh Khang đứng bật dậy, nói lớn: “Chết tiệt! Thì ra là cậu!”
Người thanh niên sững sờ, quay đầu lại nhìn, vừa thấy Diệp Vĩnh Khang, cậu ta cũng kinh ngạc nói: “Trời ơi! Anh Diệp, sao anh lại ở đây?”
“Cậu đấy, tôi còn muốn hỏi cậu sao lại ở đây?”
Diệp Vĩnh Khang cười đáp.
Người thanh niên chỉ vào Trương Tịnh cười nói: “Vợ tôi đang ở đây, cô ấy ở đâu tôi ở đó!”
“Mao Nhất Trụ, anh còn dám gọi lung tung tôi sẽ xé miệng anh!”
Trương Tịnh trừng mắt nhìn đối phương, sau đó nhìn Diệp Vĩnh Khang, nghi hoặc hỏi: “Hai người quen nhau sao?”
Diệp Vĩnh Khang mỉm cười gật đầu, nhìn đối phương nói: “Không chỉ quen biết mà còn là bạn chí cốt cùng trải qua sinh tử”.
“Ha ha ha, đúng, đúng, bạn chí cốt, anh Diệp, bây giờ Phi Yến thế nào rồi? Mọi chuyện vẫn ổn chứ?”
Đối phương cũng cười nói.
Người này không phải ai khác mà chính là Mao Nhất Trụ, người mà Diệp Vĩnh Khang từng gặp lúc lên núi ở Tây Hải bắt trăn mào gà để cứu Hạ Huyền Trúc bị trúng độc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634798/chuong-1196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.