Lúc này, Trương Tịnh cũng bước từ ngoài cửa vào, trên tay cầm một hộp quà tinh xảo, cười nói: “Xin lỗi bà nội, Lợn Con vừa mới báo với cháu, nên cháu đến hơi gấp, món quà cũng được chuẩn bị một cách vội vàng, vài ngày nữa cháu nhất định sẽ gửi bù cho bà một món quà mừng thọ thật lớn!”
“Ai da, là Tịnh Tịnh à, cháu có thể đến bà đã rất mừng rồi!”
Lão phu nhân vừa thấy Trương Tịnh đã tỏ ra vô cùng kích động, vội đứng dậy chủ động kéo ghế cho Trương Tịnh.
Diệp Vĩnh Khang cảm thấy cảnh tượng này khá kỳ lạ, dù sao lão phu nhân cũng là gia chủ nhà họ Trần, sao lại khách sáo với Trương Tịnh như vậy.
“Bà nội, đừng như vậy, cháu tự mình làm là được rồi, bà khách sáo quá”.
Trương Tịnh cũng cảm thấy hơi khó xử, vội vàng tự mình kéo ghế qua, sau đó dìu lão phu nhân ngồi xuống.
Lão phu nhân kích động đến nỗi mặt mày hồng hào, kéo lấy tay Trương Tịnh cười nói: “Bà không thể nào tưởng tượng nổi, cô chủ nhà họ Lý lại đến chúc thọ bà”.
“Cháu là bạn thân nhất của Lợn Con, bà nội của Lợn Con đương nhiên cũng là bà nội của cháu rồi, hai nhà chúng ta đúng là có chút hiểu lầm, nhưng đây là tình cảm riêng tư của chúng ta”.
Trương Tịnh cũng cười đáp lại.
“Cô chủ nhà họ Lý?”
Diệp Vĩnh Khang khó hiểu nói: “Chẳng lẽ không phải họ Trương sao?”
Trần Tiểu Túy vừa cười vừa giải thích: “Em quên không nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634795/chuong-1193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.