Trần Tiểu Tuý vội vàng đỡ lấy lão phu nhân nhà họ Trần, nhẹ nhàng nói.
“Tiểu Tuý, bà nội có lỗi với cháu…”
Khoảnh khắc này, cảm xúc của lão phu nhân nhà họ Trần cuối cùng cũng hoàn toàn vụn vỡ.
Thật sự không thể ngờ vào giây phút nguy cấp, người duy nhất đứng bên cạnh bà ta lại là người từng bị bà ta chèn ép, bị bà ta đối đãi không công bằng đủ kiểu, bị bà ta làm tổn thương sâu sắc nhất.
Trần Tiểu Tuý nhìn thấy biểu cảm này của lão phu nhân nhà họ Trần, trong lòng vừa cảm động vừa dở khóc dở cười.
Cô ấy biết lão phu nhân nhà họ Trần chắc chắn đã hiểu nhầm bản thân đang an ủi bà ấy, thật ra không phải là như vậy, Trần Tiểu Tuý thật sự biết nhất định sẽ không có chuyện gì cả.
“Đồ nhà quê, đã nghe thấy chưa, tôi bảo anh nhảy xuống!”
Từ Viễn Chí chỉ vào Diệp Vĩnh Khang mà gắt lên.
Reng reng…
Đúng vào lúc này, chuông điện thoại của hắn lại vang lên thêm lần nữa.
“Ơ, sao lại là bố tôi nữa”.
Từ Viễn Chí nhìn thấy là bố mình gọi tới thì cười nói: “Bố à, không phải lại có chuyện vui gì đấy chứ?”
Hắn vừa nói vừa ẩn ý liếc nhìn Diệp Vĩnh Khang, sau đó ấn loa ngoài với thái độ khoe mẽ: “Alo, bố, con nói cho bố nghe một chuyện, thằng nhà quê ban nãy, con cảm thấy vả nát miệng hắn thì đúng là quá dễ dàng cho hắn rồi”.
“Dám nói nhà họ Từ chúng ta như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634791/chuong-1189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.